Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Tôi thêm một dòng caption rất ngắn:

“Tôi tưởng cưới tình yêu.

hóa ra, họ nghĩ tôi là ‘gói cứu trợ xác’.

Đúng – sai, tự mọi người nhận .”

Rồi tôi nhấn “Đăng”.

Sau đó, tôi mang luôn file ghi âm lẫn hình chụp bổ sung trong bản thỏa thuận tài sản,

gửi thẳng vào TẤT các group WeChat của tôi và Trần Húc.

Xong , tôi tắt điện thoại, tiếp tục làm không có chuyện gì.

Tôi biết — tôi ném một quả bom tấn.

Trong vài tiếng tới, tôi sẽ yên thân.

Trần Húc — sẽ long trời lở đất.

Quả nhiên, tan làm tôi mở điện thoại — WeChat nổ tung.

Tin nhắn nhảy lên liên tục.

Có người hỏi han, có người sốc, nhiều nhất là câu chất vấn Trần Húc từ các group :

“Trần Húc, đoạn ghi âm thật hả?”

“Má cậu chửi dâu vậy sao chịu nổi?”

“Cái thỏa thuận là sao? Muốn biến tài sản trước hôn nhân của người ta thành của nhà cậu?”

“Em trai cậu mua nhà thì liên quan gì đến tiền hồi môn của vợ? đòi tiền hống hách vậy?”

“Trần Húc, mấy bài cậu đăng lên Moments… hóa ra đúng là diễn? Nay thì hiểu rồi ai mới là nạn nhân.”

Dư luận đảo chiều trong chớp mắt.

người từng trách tôi “làm quá” đều im lặng.

đồng nghiệp từng khuyên tôi hòa giải, nay nhìn tôi bằng ánh mắt… hoàn toàn khác.

Tên Trần Húc bị @ liên tục trong các group,

bị hỏi tới tắc họng.

Cái “vỏ bọc si tình” mà anh ta dày tạo dựng — trong một đêm tan bong bóng.

tôi xuống sảnh ty, anh ta biến mất.

Chạy mất dép.

Nửa tiếng sau, tôi nhận tin nhắn từ một số lạ.

Không cần đoán — là anh ta.

“Lâm Vi, cô nhất phải làm đến mức ? Nhất phải khiến nhà tôi mất mặt hết mới thỏa mãn? Cô đợi đấy! Tôi không để cô yên đâu!”

Tôi nhìn dòng tin nhắn đầy phẫn nộ và bất lực ấy — rồi thản nhiên xóa luôn.

Làm đến mức ?

Ngay anh ta chuyển đi 3 triệu của tôi —

giữa chúng tôi một lớp da mặt cần bị xé rách.

Và tôi — rất hân hạnh là người cầm dao.

06

Mất hết thể diện là thế, nhà họ Trần vẫn chưa chịu dừng .

Ngược , lớp ngụy trang và trò lừa gạt không tác dụng, bọn họ lộ ra nanh vuốt nguyên thủy và điên cuồng nhất.

Họ quyết liều mạng, tấn vào lớp giáp mềm yếu kiên cố nhất của tôi —— cha mẹ tôi.

Chiều Bảy, tôi đang ở văn phòng của luật sư Trương, chiếu chứng cứ mới nhất Trần Húc tẩu tán tài sản trong thời kỳ hôn nhân, thì mẹ gọi tới.

Trong giọng bà là sự hoảng loạn và phẫn nộ không che giấu nổi:

“Vi Vi! ngay đi! Má thằng Trần Húc dắt theo một đám người đứng chắn trước cửa nhà làm loạn! Ba … ba tức đến nỗi mặt trắng bệch ra rồi!”

tôi chìm hẳn xuống.

Ba tôi có tiền sử , mấy năm gần đây tuy kiểm soát khá ổn tuyệt không kích động.

Điều , Trần Húc biết rất rõ.

Anh ta từng xem báo cáo khám sức khỏe của ba tôi, lúc mẹ dặn anh ta trong nhà luôn phải dự trữ thuốc ngậm nitroglycerin, anh ta tỏ ra lo lắng, quan tâm hơn bất cứ ai.

Vậy mà bây giờ, anh ta đem của ba tôi ra làm vũ khí uy hiếp tôi!

“Má, má đừng hoảng! Tuyệt đừng mở cửa! Canh chừng ba giúp , đừng để ba nổi nóng! ngay!”

Tôi cúp máy, cảm giác máu trong người dồn hết lên não, đầu óc vô cùng tỉnh táo.

Tôi giận.

Cơn giận dữ ngập trời gần muốn thiêu rụi lý trí của tôi.

tôi hiểu, không phép rối.

Tôi lao ra khỏi văn phòng luật, làm ba thật nhanh.

nhất, tôi lập tức gọi 110 báo an, nói rõ địa nhà , trình bày có người kéo đến gây rối, chửi bới, đồng thời nhấn mạnh ba tôi là nhân , hành vi của phương có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

hai, tôi gọi ngay quản lý tòa nhà khu cư, yêu cầu lập tức cử mấy bảo vệ đến dưới nhà tôi để khống chế tình hình, đồng thời giữ toàn bộ video từ camera giám sát.

ba, tôi gọi bác sĩ điều trị của ba tại viện Mạch Thành phố – bác sĩ Lý, dùng tốc độ nhanh nhất giải thích tình hình, nhờ ông ấy xe cấp cứu đến chờ sẵn ở cổng khu cư.

Tôi cần có bác sĩ chuyên khoa mạch tại chỗ để khám ba, và xuất một bản chẩn đoán hiện trường đầy đủ, quy nhất.

Làm xong tất , tôi mới khởi động xe, phóng hết tốc lực nhà.

Suốt quãng đường, lòng bàn tay tôi toàn là mồ hôi lạnh.

Tôi sợ.

Tôi thật sự rất sợ.

Tôi sợ đến chậm.

Sợ rằng… ba sẽ xảy ra chuyện.

Nhà họ Trần —— chúng chạm vào giới hạn cuối cùng mà tôi tuyệt không thể tha !

Nếu ba tôi xảy ra bất kỳ chuyện gì… tôi thề sẽ bắt nhà họ phải trả giá bằng máu!

tôi đến dưới nhà, có khá nhiều hàng xóm đứng trỏ vây xem.

an và bảo vệ khu có mặt, giữ khoảng cách an toàn, chặn mẹ chồng tôi cùng mấy người họ hàng thô kệch bà ta lôi theo ở bên ngoài.

Tùy chỉnh
Danh sách chương