Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
Mẹ Trịnh Dương trợn trắng , kêu gào: “Đừng hòng, nhà đấy là con tao cực cực khổ khổ kiếm tiền mua được. Con trai tao sắp kết hôn với Nhu Nhu, nếu nó không có nhà thì sao đám cưới được, cho nên, mày, lập tức phải trả lại nhà cho tao!”
Bà ta ngồi xuống, ôm chặt lấy chân tôi, nhất quyết không .
“Bớ làng nước ơi, người mau đến đây mà , cái thứ đàn bà thối tha độc ác, nó hôn, tiền của con trai tôi, lại còn chiếm lấy nhà của tôi! người nói như thế có chấp được không?”
“Con trai tôi hiền lành chăm chỉ cực khổ kiếm tiền bao nhiêu năm nay, tất bị đứa con gái quạ mổ cướp hết, khiến tôi có nhà mà không thể về, phải ở lề đường xó chợ, tôi bị triệt hết đường sống ! ỐI GIỜI ĐẤT ƠI LÀ GIỜI ĐẤT ƠI!!!”
Tôi khoanh tay nhìn người xung quanh xúm lại càng ngày càng đông, số người còn giơ điện thoại lên quay, tâm thế sẵn sàng ăn dưa.
Trách không được bà ta đến công ty tôi, đoạn đường rất tốt, đông người lại.
Bà à, bà tính hay quá, tưởng rằng bán thảm ở chỗ là có thể ép tôi sao?
Bà đây am hiểu nhất là dùng ma pháp đánh bại ma pháp đấy.
Tôi lấy máy tính từ túi xách , mở video hôm đám cưới cùng clip ghi lại cảnh bà ta đẩy tôi cho người xung quanh .
Sau đó, tôi thổn thức bất lực ôm lấy ngực, nước lưng tròng nói: “ người nhìn , đây nào có phải tôi hôn gì chứ? Là mẹ con bà ta vừa muốn ngoạm nhà tiền của tôi, tôi trở thành cây rút tiền của họ. Tôi thật đáng thương, thật oan uổng, thật tội nghiệp!”
Âm thanh từ video phát , mẹ Trịnh Dương muốn đứng dậy cướp máy tính của tôi.
Bà ta mặt mũi vặn vẹo, hung hăng đánh người tôi: “Con kh.ốn, hôm nay bà đánh c.h.ế.t thứ con gái lăng loàn nhà mày, cho mày dám nói bậy ! Tao đánh ch//ết mày.”
Quần hóng chuyện xung quanh tiến lên lôi mẹ Trịnh Dương đang phát điên , còn thay tôi gọi cảnh sát.
Chú hai đến rất nhanh, dựa hiểu biết cùng kinh nghiệm của , thành công khiến bà ta được ăn ngủ nghỉ bảy ngày miễn phí tại trại tạm giam.
Trịnh Dương vội vàng tới, nhìn thấy tôi có chút bất khả tư nghị.
Nhưng anh ta coi như không nhìn thấy tôi, thẳng đến cạnh mẹ .
Mẹ Trịnh Dương ngã người anh ta, khóc đến khàn giọng.
“Con trai đáng thương của mẹ, may mà con không rước ta về, nếu không là gi//ết mẹ !”
“Nó đúng là ranh ma tráo trở, hết đến khác muốn đưa mẹ tù, con không thể tha nó dễ dàng thế được!”
“Con về nhà lấy tiền dưỡng lão mẹ dành dụm được kiện ta, con cực khổ kiếm tiền mua nhà, dựa cái gì lại để ta cướp trắng, không công bằng!”
Tia ghét bỏ xẹt qua trong Trịnh Dương bị tôi bắt giữ, anh ta thì thầm vài câu với mẹ , mẹ anh ta liền im bặt.
Anh ta tiến đến kéo tôi sang bên, muốn giảng hoà thay mẹ , “Mẹ tôi chỉ là nhất thời kích động, đừng chấp bà ấy. Trước kia chẳng phải ta đàm phán xong xuôi sao, ngày lấy ly hôn rút đơn kiện về, được không?”
Giỏi, tuyệt vời, đụng nóc, kịch trần, ngày lấy giấy ly hôn sẽ là ngày mẹ anh thức được chuyển khẩu tù.
Trịnh Dương thấy tôi không nói gì, coi như tôi ngầm đồng .
Bảy ngày sau, mẹ Trịnh Dương được thả , bọn họ không gây thêm chuyện rắc rối gì.
.
Thời gian bình tĩnh rất nhanh trôi qua, Trịnh Dương gửi tin nhắn cho tôi. “Sáng mai đến cục Dân , đừng quên.”
(*) Sau khi đệ đơn ly hôn có thời gian bình tĩnh ba mươi ngày để hai bên xét có muốn thay đổi định hay không.
Tất nhiên tôi sẽ không quên , tôi còn có đại sự phải nữa cơ.
Sáng sớm, tôi trang điểm tinh xảo, chuẩn bị nghênh đón cuộc đời độc thân vui vẻ trở lại.
, Trịnh Dương đến từ sớm, thoạt nhìn người tiều tuỵ như gặp phải đả kích nghiêm trọng.
Nhưng đây đâu phải chuyện tôi cần quan tâm, tất là anh ta tự tự chịu.
Tôi giải trừ quan hệ cùng Trịnh Dương, được giấy ly hôn như nguyện.
Nhìn quyển sổ nhỏ trong tay, tôi cầm di động gọi điện cho chú hai.
Tiếp theo, Trịnh Dương à, cầu ngày lành của anh nhanh đến .
Tôi thức khởi tố mẹ Trịnh Dương với tội danh cố gây thương tích, lại thêm ‘ đảo chiếm đoạt tài sản’ kéo Trịnh Dương phải hầu tòa.
Trên toà án, mẹ Trịnh Dương đắc dào dạt, hung tợn trừng nhìn tôi đang ngồi ở vị trí nguyên cáo, giống như muốn dùng ánh khoe khoang cho tôi biết, bà ta không sợ, Trịnh Dương chắc chắn sẽ che chở cho bà ta.
Kết quả, khiến bà thất vọng , Trịnh Dương từ đầu đến cuối không phản bác cứ do tôi đưa .
Mẹ Trịnh Dương bị phán ba năm tù giam.
Sau khi tòa tuyên án, Trịnh Dương tới lôi kéo tôi, dùng dáng vẻ ngoan ngoãn muốn tôi tha cho anh ta.
“Tiểu Vũ, như em, mẹ anh ngồi tù, em có thể đừng truy cứu vấn đề của anh nữa không?”
“Anh thật sự rất yêu em, lúc trước chẳng qua là bị mẹ anh tác động, em thương xót anh, tha cho anh .”
Đúng là tên đàn ông chó ch//ết, chỉ biết trốn tránh trách nhiệm.
bàn tay sao vỗ lên tiếng, nếu không phải anh ta lại dung túng cho mẹ , bà ta sẽ không được đằng chân lân đằng đầu.
là anh ta ham hư vinh tự hại .
Tôi kiên trì tố cáo, nhất quyết yêu cầu Trịnh Dương hoàn lại tất tiền anh ta tiêu của tôi trong suốt quá trình yêu đương.
Trịnh Dương không chấp phán quyết, nhiều kháng cáo nhưng bị tòa bác bỏ.
Cuối cùng, Trịnh Dương bị xử án treo.