Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ở , chỉ cần không ý là hai đứa lăn ra đất ăn vạ, dì nhỏ và dỗ dành, cái gì cũng mua .
Nhưng chúng không ngờ chiêu này ra ngoài không có tác dụng, không những không bênh còn bị mắng thậm tệ.
Hai đứa giận đứng dậy, ném bùn vào đám hàng xóm, kết quả bị chửi càng dữ dội hơn.
“Quả nhiên là con của con riêng, vô giáo dục!”
Tôi kéo tai hai đứa lôi khỏi bãi cỏ, Tiểu Quân và Tiểu Phi trên đường đ.ấ.m đá loạn xạ.
dưới lầu, tôi tát thêm một cái nữa.
Tiểu Quân tối gào lên:
“Hôm tôi đốt hết tóc của mới đúng!”
Tiểu Phi cũng nói:
“Ba tôi nói tất cả là tại nên tôi mới vay nặng lãi!”
Tôi đá mỗi đứa một cú:
“Có giỏi thì đốt c.h.ế.t tôi ! Không thì cứ mỗi lần gặp, tôi đánh hai đứa một trận. Tôi còn trường xúi bạn học cô lập hai đứa! Cứ từ từ chơi nhé, tôi về ngủ đây!”
Trẻ con sợ nhất là không có bạn, nghe vậy hai đứa nghiến răng ken két.
Tôi quay về , dì nhỏ thấy tôi một mình liền hỏi Tiểu Quân và Tiểu Phi đâu , tôi bịa đại một lý do.
Ngay , tôi nịnh nọt lấy ra một chiếc váy y hệt chiếc tôi mặc:
“Dì ơi, cái váy này tặng dì nè. … dì có thể tụi cháu khất thêm vài ngày không ạ? Dù thì 3 triệu cũng đâu ít đâu…”
Dì nhỏ thấy váy là đồ hàng hiệu liền cười tít mắt, lập nhận lấy vào thử. Miệng thì vẫn không ngừng lải nhải:
“Hừ, con chính thất thì chứ? Cuối cùng vẫn quỵ lụy tôi thôi! Nói cô biết, mai không thấy 3 triệu, tôi kiện các người ra tòa ngay!”
Tôi khom lưng, ra vẻ hết sức chân thành, còn cẩn thận trải chăn đệm ngủ chính:
“Dì chắc cũng mệt ha. Tụi cháu dọn ra khỏi chính ngay, dì vào nằm nghỉ một lát . Cháu ra ngoài mua đồ, hôm nay để cháu nấu cơm.”
Thái độ tôi “chân thành” mức khó tin, khiến khóe môi dì nhỏ gần như kéo tới tận mang tai.
Dì nhỏ bị mất ngủ lâu nay, ngủ uống thuốc an thần. Dạo gần đây, cứ kêu giường ở phụ không thoải mái, dù uống thuốc vẫn không ngủ , nhất là vụ lùm xùm hôm qua với Trương Hạ thì càng không chợp mắt nổi.
Bây giờ thì khác — nợ nần đã có hướng giải quyết, còn lời thêm một triệu, tất nhiên có thể yên tâm ngủ .
Tôi bưng nước vào nhìn dì uống thuốc ngủ nằm xuống giường, lúc tôi mới rời .
Tôi đẩy xuống dưới sân, cố ý tránh bãi cỏ nơi Tiểu Quân và Tiểu Phi chơi.
13
Tôi thấy Tiểu Quân và Tiểu Phi ở góc rẽ, đúng là cầm bật lén lút lên lầu.
Tôi và nhìn nhau, tìm một chỗ thoải mái trên bãi cỏ để chuẩn bị xem kịch hay.
Năm phút , Tiểu Quân và Tiểu Phi ào xuống, miệng còn hét lớn:
“Thiêu c.h.ế.t !”
Chẳng bao lâu, khói đen cuồn cuộn bắt đầu bốc lên từ ban công dì nhỏ, mọi người xúm dưới tầng, chuẩn bị gọi cảnh sát và 119.
Nhưng Tiểu Quân và Tiểu Phi lập giật điện thoại của mọi người, còn chắn ở lối ra, không lên lầu:
“ cũng không gọi cảnh sát!”
Mọi người đều sửng sốt:
“Làm thế ? bị cháy là mấy đứa !”
Tiểu Quân hừ một tiếng:
“Không đâu, cửa không khóa . là người sống, nhất định ra . Cùng lắm thì cháy mất một lớp da thôi!”
Người còn sống đúng là trốn khi có , nhưng nếu đã uống thuốc ngủ thì chắc chắn không thể tỉnh .
Tôi đẩy len ra khỏi đám đông, Tiểu Quân và Tiểu Phi nhìn thấy tôi thì ngơ ngác:
“ không ngủ ?”
Tôi mở to mắt ra vẻ ngây thơ:
“ tôi đau lưng, tôi đưa xuống đây phơi nắng !”
Hai đứa lập hoảng loạn:
“Vậy người nằm ngủ là ? Tôi rõ ràng thấy người mặc váy đỏ giống y chang !”
Tôi mỉm cười:
“Là các em đấy.”
Tiểu Quân và Tiểu Phi cuống cuồng như kiến bò trên chảo nóng, nước mắt tuôn ào ào, khóc cầu xin hàng xóm báo cảnh sát.
Chẳng bao lâu cảnh sát và xe cứu hỏa cũng , chỉ là không biết với thời gian bị trì hoãn như vậy, dì nhỏ còn sống nổi không.
Nửa tiếng , ngọn mới dập tắt hoàn toàn. toàn là dấu tích của thiêu, một cái ghế nguyên vẹn cũng không còn.
Nhân viên cứu hộ tìm thấy dì nhỏ ngủ chính, khi ấy chỉ còn thoi thóp, gương mặt đã bị đốt không thể nhận ra.
Trương Hạ cũng vội vàng từ sòng bài về, dì nhỏ mặc đồ nhảy cũng hớt hải lao tới.
Hai người nhìn thấy dì nhỏ toàn thân bị thiêu cháy, không còn một chỗ lành lặn, thì đồng loạt ngất xỉu ngay tại chỗ.