Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tôi tìm được một công làm vệ sinh khách sạn, thì dư luận trên mạng cũng bắt đầu đảo chiều.
Tôi biết mấy ngày qua họ không đến tìm tôi, chắc hẳn là có đối sách khác.
Tôi vẫn chờ đợi.
Trên mạng, Nghiêu và Hứa Hân Hà đều .
Cả hai đều khẳng định mối quan hệ giữa họ hoàn toàn sáng.
Hứa Hân Hà thậm chí còn chủ động tham gia một buổi phỏng trực diện, trả lời mọi câu hỏi một cách điềm tĩnh.
Cô ta gặp Nghiêu ở nước ngoài là một trùng hợp, cô ta có công cần đến đó.
Còn tôi người em nhạy cảm, thường xuyên lo sợ chồng mình phản bội mới hiểu lầm mọi chuyện.
trai và dâu tôi cũng nhận lời phỏng , chứng minh giữa họ không có gì mờ ám.
Thậm chí còn tôi là một người mẹ lúc nào cũng đa nghi, hay tưởng tượng linh tinh.
Đến cả mấy bà thím hàng xóm nhìn ba nó một cái, tôi cũng nghi ngờ lung tung.
Trạch Hòa thậm chí còn tuyên bố buổi phỏng rằng, nó cảm thấy xấu hổ khi có một người mẹ tôi.
Nó tôi tình phá hoại gia đình, phá hoại hòa thuận, gây ảnh hưởng vô cùng xấu đến cháu trai, vân vân…
Không có một ai gia đình đứng phía tôi.
đây, dư luận trên mạng bắt đầu đảo chiều.
Ngay cả trai ruột còn không ủng hộ tôi, mọi người cũng bắt đầu nghĩ, có lẽ đề thực là ở tôi.
Rồi đồng thời, một loạt bài viết đâu xuất hiện.
Tất cả đều viết dưới góc nhìn của người quen biết hoặc hàng xóm, kể rằng trước đến nay, tôi ghen tị với Hứa Hân Hà, người chị của mình.
rằng tôi thi trượt đại học, ghen tức với chị đỗ vào đại học, còn được du học.
Tôi là một bà nội trợ, còn chị thì là nhà thiết kế nổi được người người tung hô.
vậy, tâm lý tôi trở méo mó, cảm thấy mình không xứng với chồng, lo sợ chị cướp mất chồng mình.
ghen tị ấy khiến tôi nảy sinh ý định muốn hủy hoại người chị mà tôi không thể sánh bằng.
đó còn nhấn mạnh một điểm mấu chốt:
Tôi gào thét, làm ầm thể lớn là có lý, nhưng chẳng đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào.
đó, dư luận hoàn toàn xoay chiều.
Trên mạng tràn ngập những lời công kích tôi.
Nào là “giáo phái bà cả”, “người đàn bà độc ác ngu dốt”, “tàn dư phong kiến”, “đáng c.h.ế.t vạn lần”…
Hình ảnh tôi một người trung niên tàn tạ, cư dân mạng lấy ra photoshop thành đủ loại ảnh chế.
Một cuộc “lật đổ giáo phái bà cả” đầy cuồng loạn.
11
Tôi mặc bộ đồng phục nhân viên vệ sinh, khách sạn trở , vừa đến dưới khu nhà trọ thì bất ngờ một nhóm phóng viên lao ra vây lấy.
“Cô Hứa, xin hỏi có đúng là ghen tị với Hứa Hân Hà cô mới ý đến trường của chồng gây náo loạn không?”
“ trai và người thân của cô đều không đứng phía cô, điều đó có thể cho thấy nhân cách thường ngày của cô khiến người ta khinh bỉ đến mức nào. Có phải cô tình gây chuyện để hại chị mình không?”
“Cô Hứa, là một người kết hôn sớm, cam tâm làm thuộc vào đàn ông, một người chẳng có chút đóng góp nào cho xã hội, vậy mà cô bôi nhọ một người trí thức độc lập của thời đại mới cô không cảm thấy xấu hổ ?”
“Cô Hứa, cô định khi nào xin lỗi những mình làm, trả sạch cho cô Hứa Hân Hà?”
Một loạt micro dí sát vào mặt tôi, ánh đèn flash nháy liên tục.
Tôi đưa tay gạt ra:
“Tôi không xin lỗi.”
xong, tôi định rời .
“Cô Hứa, cô không thấy mình quá độc ác ?”
“Nếu cô thật vu khống thành công, thì cô Hứa Hân Hà tổn thương đến mức nào, vậy mà cô vẫn không hối hận ?”
“Cô đem lòng ác ý trút một người rực rỡ chói sáng, hoang tưởng rằng người ta cướp chồng mình, làm ra loại chuyện vậy cô không thấy mình là kẻ thù của tất cả ? Cô không xin lỗi thay mặt toàn thể ?”
Tôi giơ tay chắn tất cả:
“Tôi không hối hận những gì mình làm. Tôi không xin lỗi.”
một câu thế, tôi lập tức quay người bỏ chạy, rời khỏi đó.
Những đoạn phỏng đó nhanh chóng đăng mạng, làn sóng trích tôi càng dữ dội hơn.
Ngay cả nơi tôi làm cũng bắt đầu có những lời bàn tán, soi mói.
Quản lý trực tiếp sa thải tôi.
Tôi lảo đảo bước ra khỏi khách sạn, chật vật không chịu nổi.
những thông tin cá nhân của tôi dân mạng đào ra, một số người nhân danh “chính nghĩa” tìm đến tận nơi để chặn đường.
Họ ném trứng thối phía tôi.
“ mụ giáo phái bà cả đáng chết! Nhìn ai cũng tưởng cướp chồng mình!”
“Loại đàn bà mất mặt bà không c.h.ế.t cho rồi!”
“Phì!”
Những chửi bới, trứng thối, rau thối bay đầy trời.
Tôi biết giơ tay lau , im lặng bước .
Khi trở đến dưới khu nhà trọ, tôi nhìn thấy… Hứa Hân Hà đang đứng ở đó.