Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/BIjE4e1Qn

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Nếu người thách đấu thua, rõ ràng là thừa nhận lá thư vu khống là do hắn viết, hắn cũng sẽ không còn chỗ đứng trong giới cờ vây nữa.

Các phương tiện truyền thông mê hóng chuyện điên cuồng đưa tin về trận đấu này.

Thế nhưng, tôi không ngờ tới nhất: Người thách đấu cuối cùng đứng ra, không phải Giang Tâm Di, mà là Tần Phong.

Xét về thực lực, Tần Phong được coi là kỳ thủ trẻ tuổi nổi bật trong số các Cửu đẳng quốc nội, hơn nữa năm nay hắn cũng đã lọt vào top 4 Cúp Quốc Thủ.

Hắn đứng ra, trong mắt người ngoài đây chắc chắn là một cuộc đối đầu đầy kịch tính.

Quan trọng hơn là hắn từng là hôn phu của tôi.

Sau khi truyền thông đào sâu, điều này đã không còn là bí mật nữa.

“Trận tử chiến của đôi vợ chồng kỳ thủ 18 đẳng!”

“Vì yêu sinh hận: Kỳ thủ quốc gia Mai Thiên Thiên đối đầu vị hôn phu trong trận sinh tử.”

“Trận cờ thế kỷ: Thiên tài hay kẻ gian lận đê tiện?”

Sự cuồng nhiệt của giới truyền thông đã đẩy sự chú ý của trận đấu này lên đỉnh điểm.

Đồng thời, cũng đẩy tôi và Tần Phong vào vực thẳm không lối thoát.

“Tôi hỏi thật, anh đã nghĩ kỹ chưa?” Trong buổi họp báo, tôi lạnh lùng hỏi Tần Phong.

“Chắc chắn đã nghĩ kỹ rồi chứ! Sao vậy, lẽ nào cô muốn dùng thân phận vợ sắp cưới cũ để vẫy đuôi van xin sao?” Giang Tâm Di cướp lời nói.

Tần Phong không nói gì, chỉ lạnh nhạt buông một câu: “Cứ lên bàn cờ rồi gặp!”

Tôi biết Giang Tâm Di đang toan tính điều gì.

Cô ta nghĩ tôi vẫn sẽ như hồi Cờ vây thế giới Nữ, bị người đàn ông trước mặt làm xao động tâm trí, cuối cùng không thể yên tâm đấu cờ.

Nhưng trên thực tế, người đó đã không còn gây ra bất kỳ gợn sóng nào trong tâm trí tôi.

Tôi quét mắt một lượt nhìn các phóng viên mà Giang Tâm Di mang đến, sau đó trịnh trọng hỏi: “Tôi và hai người mỗi người đấu một ván, hai ván đồng thời diễn ra! Nếu tôi thua bất kỳ ván nào trong đó, thì xem như tôi thua! Hai người dám ứng chiến không?”

Giang Tâm Di c.h.ế.t lặng.

Trong mắt Tần Phong cũng lộ ra sự tức giận tột độ.

Dù gì với một kỳ thủ cửu đẳng, việc chấp nhận đấu kiểu “hai đánh một” là một sự sỉ nhục.

“Sao, các người dám vu khống tôi, lại không dám ứng chiến?”

“Được! Quyết định vậy đi!” Tần Phong nghiến răng buông lời đó, rồi phẩy tay bỏ đi.

Mười ngày sau, trận đấu được giới cờ vây quan tâm đặc biệt này đã diễn ra tại Kỳ viện phương Nam.

Lãnh đạo Trung Tâm Kỳ Viện cùng vài vị kỳ thủ Cửu đẳng đức cao vọng trọng có mặt chứng kiến.

Bên ngoài phòng thi đấu, phóng viên chen chúc chật kín.

Không chỉ có phóng viên thể thao, mà còn có rất nhiều phóng viên giải trí chuyên hóng chuyện, nhiều người thậm chí còn không biết luật cờ vây cơ bản là gì, cũng đến để hóng drama.

Thậm chí, trên mạng đã xuất hiện hai phe.

Một phe chỉ trích tôi dựa vào gian lận để giành chức vô địch Cờ vây thế giới Nữ, là nỗi sỉ nhục của giới cờ vây, thậm chí là nỗi sỉ nhục của giới thể thao Long Quốc.

Phe còn lại thì kiên quyết ủng hộ tôi dùng thực lực xé toạc cặp đôi chó má này.

Ván cờ bắt đầu lúc mười giờ, thế nhưng đến chín giờ bốn mươi, Tần Phong và Giang Tâm Di mới xuất hiện.

Bọn họ vừa xuống xe, các phóng viên đã vây lấy.

“Tần Cửu đẳng, anh có tự tin vào trận đấu hôm nay không? Kiểu thi đấu hai chọi một như vậy, có phải quá thiếu tôn trọng với anh không?”

Tần Phong nở một nụ cười tự tin.

“Mai Thiên Thiên là sư muội của tôi, trước đây cũng là vợ sắp cưới của tôi, đường cờ của cô ấy tôi rất rõ. Từ nhỏ đến lớn, cô ấy đều như vậy, không có theo quy củ gì cả, tôi đã quen rồi…”

“Xin hỏi đối với trận đấu này, anh và cô Giang có chắc thắng không? Nếu thử thách thất bại, sẽ có hậu quả gì?”

Giang Tâm Di tức giận giật lấy mic chửi: “Anh là phóng viên nhà nào? Dám nguyền rủa chúng tôi thua?”

Thời gian sắp đến, trọng tài bảo Tần Phong và Giang Tâm Di mau chóng vào trong.

“Trận đấu lần này, vẫn áp dụng quy tắc của Cờ vây thế giới Nữ, nhưng thời gian tự sử dụng của mỗi người được đổi thành 2 giờ.”

“Vì đây là trận đấu hai đấu một, nên Mai Cửu đẳng sẽ cầm quân đen ở một ván và quân trắng ở một khác. Tiếp theo, Tần Cửu đẳng và Mai Cửu đẳng sẽ bốc thăm để chọn quân…”

Tôi vừa định đưa tay ra bốc quân cờ, bỗng nhiên Giang Tâm Di la lớn:

“Không được! Cô ta là cao thủ gian lận rồi! Tôi đề nghị kiểm tra màn chắn điện từ trước!”

Theo yêu cầu của Giang Tâm Di, nhân viên lại cầm thiết bị kiểm tra ba người chúng tôi.

Cô ta làm như vậy, chẳng qua chỉ là để khơi dậy cảm xúc tức giận của tôi mà thôi.

Thế nhưng, lúc này tôi đã không còn là cô gái nhỏ yếu đuối mặc người thao túng như trước nữa.

Sau khi Giang Tâm Di bày trò xong, dưới sự thúc giục liên tục của trọng tài, ván đấu cuối cùng cũng bắt đầu.

Ngay từ đầu ván cờ, tôi đã phát hiện ra một hiện tượng thú vị.

Điều này hoàn toàn khác với dự đoán của tôi.

Giang Tâm Di và Tần Phong, rõ ràng đã bàn bạc kỹ lưỡng về chiến thuật.

mở ván của Tần Phong thì vững vàng, giai đoạn đầu chú trọng lãnh thổ; còn Giang Tâm Di lại mở ván Tam Liên Tinh, ngay từ đầu đã dẫn ván cờ vào thế chiến đấu.

Ý tưởng này không hề phù hợp với năng lực của hai người.

Rõ ràng, Giang Tâm Di chính là muốn làm rối loạn ván cờ, phân tán sự chú ý của tôi, kiềm chế một phần sức lực của tôi.

Còn Tần Phong, mới là con át chủ bài thực sự.

Chiến thuật này không thể áp dụng trong các trận đấu thông thường, nhưng trong trận đấu hôm nay lại rất hiệu quả.

Tùy chỉnh
Danh sách chương