Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Những hành động bẩn thỉu đây của cô ta không vạch trần không do cô ta thông minh như do nhà cô ta giả n.g.u, chiều chuộng cô ta vô điều kiện.
tôi, Chu Lạc vẫn đang kêu gào, tôi một cách kiêu ngạo.
Tôi không chịu đựng được.
Tôi lấy kim chọc trên ma nơ canh chích cánh cô ta, Chu Lạc hét hai lần và sợ hãi nhìn tôi.
“Vừa rồi tôi trả lại cô.”
Tôi mở nắp nước đổ hết cô ta.
“Tôi cũng thay anh ấy trả lại cô.”
Cả một nước đổ lòng tôi vui sướng hơn bao giờ hết.
Hóa đây liều lĩnh.
Thảo nào Chu Lạc luôn làm những việc n.g.u n.g.ố.c một cách liều lĩnh.
20
Bùi Nhiên không biết tìm được khăn ở đâu lau khô tóc tôi.
Chu Lạc che cánh của mình, nhìn anh ấy với vẻ khinh thường và khịt mũi một cách khinh bỉ: “Cô tìm vệ sĩ ở đâu vậy? Trông như tên c.ô.n đ.ồ vậy.”
Tôi tĩnh nhìn Bùi Nhiên, sắc anh ấy tối sầm lại
Anh ấy trông rất đứng đắn biểu hiện lại rất kiêu căng, thân hình thì cao lớn nên luôn khiến ta hình dung đến những tên c.ô.n đ.ồ.
Lúc này, anh ấy đang nhìn chằm chằm Chu Lạc: “Cô gái nhỏ, đừng đi quá xa.”
Chu Kỳ vừa vặn từ cửa đi , Chu Lạc lập tức nhào n.g.ự.c anh ta, khóc ấm ức: “Anh à, bọn họ bắt nạt em.”
Vừa vừa giơ để Chu Kỳ xem vết thương.
Chu Kỳ xem xét cánh thanh tú của cô ta rất lâu, cuối nhìn cô ta với ánh nghi ngờ, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại, thật lâu không gì.
“Anh à, cô ta vệ sĩ này có quan hệ không thường.” – Chu Lạc nhếch mép đắc thắng.
Cô ta không biết Bùi Nhiên, Chu Kỳ chịu đựng rất nhiều.
Anh ta sửng sốt một chút, dùng ánh không tin nhìn tôi: “Cẩn Đường, em anh ta…”
“Cô mở miệng , hết gọi tôi c.ô.n đ.ồ rồi lại gọi tôi vệ sĩ, nghĩ rằng tôi tốt tính sao? Khôn hồn, cút ngoài.”
Bùi Nhiên cong khóe môi, lộ nụ nửa miệng.
Giọng điệu của anh ấy thoải mái đến mức dường như đang : Tôi không muốn chơi với mấy nữa, đôi mang theo lời cảnh báo nguy hiểm, lạ không chớ lại gần.
21
Chu Kỳ cứu Chu Lạc đang c.h.ế.t đuối đúng lúc để kết thúc trò hề này.
Tôi nhìn bóng lưng anh ta và thấy mình không còn rung động như .
Tôi một rất thiếu an toàn. Bạn trai của tôi, hoặc dành rất nhiều tình yêu tôi hoặc tôi rất nhiều tiền. thế giới của tôi, an toàn luôn chiếm vị trí số một, cần anh ấy có tôi đủ an toàn, không có tiền cũng không sao.
Mối quan hệ của tôi với Chu Kỳ bắt đầu với thiên vị của anh ta dành tôi cuối , anh ta lại trắng trợn thiên vị Chu Lạc.
Tôi nghĩ có lẽ ông trời không thích những đứa trẻ tham lam tôi thì lại quá tham lam. Tôi muốn có quá nhiều tình yêu, nên tôi đi lòng vòng và cuối tôi vẫn cô đơn một mình, không có được gì cả.
****
“Sao anh liều lĩnh giúp tôi như vậy, lỡ như cô ta tạt axit thì sao?”- tôi tiếng.
mày Bùi Nhiên giãn , anh ấy đùa không cần suy nghĩ: “Thế thì không chữa được.”
“Tôi không có đùa đâu, cô ta thật có làm như vậy.”
Tôi không hài lòng với nụ trêu chọc của Bùi Nhiên, tôi quay đầu nhìn anh ấy và thở gấp khi thấy chiếc khăn anh ấy.
“Bùi Nhiên, đó khăn lau bàn!”
22
Tháng 7, trời xanh.
Chu Kỳ gia đình buộc quay về và kết hôn với con gái nhà họ Tần. Nghe đó cô con gái duy nhất của nhà họ, lớn bao bọc và rất phù hợp với Chu Kỳ.
Cha của Chu Kỳ vốn dĩ muốn anh ta cưới một cô gái danh gia vọng tộc, giờ có có quan hệ với nhà họ Tần, ông ấy rất hài lòng.
*****
Tôi gọi Bùi Nhiên và yêu cầu anh ấy thử một bộ vest hôm nay.
Khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời, Chu Lạc đứng tôi: “Anh trai tôi ép quay về lấy vợ, cô không buồn sao?”
Đôi cô ta đỏ hoe, rõ ràng cô ta khóc, ướt át như mưa phùn đầu xuân, tan vỡ thực .
Tôi thầm thở dài, nếu tôi có đôi đẹp như vậy, nhất định tôi sẽ không bao giờ khóc.
Tôi cất bộ đồ của Bùi Nhiên và tiếp tục làm việc.
“Nếu anh ta không muốn, không ai có buộc anh ta kết hôn.”
“Hơn nữa, chúng tôi chia lâu rồi, anh ta cưới ai không liên quan gì đến tôi.”
“Đồ đạo đức giả.”
Giọng cô ta trẻo ánh lại lạnh lùng.
Tôi tạm dừng , nhìn thẳng cô ta, dịu dàng :
“Chu Lạc, không ai cũng giống như cô đâu, đạo đức giả và ích kỷ. cần cô thẳng thắn thừa nhận cô thích Chu Kỳ, tôi sẽ rất coi trọng cô. cần như vậy, cô không giả vờ đau ốm hết lần này đến lần khác để tìm kiếm tồn tại anh ta.”
23
Chu Lạc nhất thời chấn động, hai má cô ta đỏ bừng vì xấu hổ, căng thẳng vì tôi nhìn thấu tâm tư cô ta.
“Sao cô biết?” – Giọng cô ta run run.
Tôi mỉm nhìn cô ta: “Tôi có giả n.g.u, không có nghĩa tôi thực n.g.ố.c.”