Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lễ Quốc khánh khi tôi về nhà, tôi bị xếp vào chuỗi ngày mắt liên tiếp.
Ông anh tổng tài bận rộn và mẹ tôi cãi nhau một trận to.
“Em ấy còn nhỏ mà, cần vội đâu.”
Mẹ tôi tức giận:
“Một đứa 24, một đứa 28, yêu ai bao giờ, còn tưởng mình là con nít à?”
Đoạn Trầm tự nhiên gắp phần rau mà tôi không bỏ vào bát anh ấy:
“Yêu rồi, chia tay rồi.”
Tôi giật mình, dưới bàn đá anh một cái.
Mẹ tôi ngạc nhiên:
“Không còn cơ hội quay lại à?”
Đoạn Trầm chẳng màng việc tôi đang dẫm vào anh dưới bàn, anh vẫn còn nghịch ngón tay tôi.
“Mẹ hỏi đấy, có quay lại không?”
1
Không khí bữa cơm tức trở nên căng thẳng.
Về nhà khó lắm vài ngày, cho người yên ổn cũng không ?
Mẹ tôi nghe xong rất ngạc nhiên:
“Là ? , con quen gái của anh con từ vậy, không nói mẹ sớm?”
Tôi giật mình, nhanh chóng nắm cơ hội:
“Ờ thì, học đại học của con, lâu rồi không liên lạc.”
Mẹ tôi hoàn toàn chuyển hướng sự chú ý, quên luôn chuyện ép tôi đi mắt. đầu hỏi dò từng chi tiết về gái cũ của Đoạn Trầm.
Trời , đất .
Mẹ , con xin mẹ đừng hỏi nữa.
Nếu còn hỏi nữa, con sắp khai thật rồi.
gái cũ của Đoạn Trầm, chính là con gái cưng của mẹ đây này.
2
Tôi trừng mắt lườm tên khởi xướng mọi chuyện.
Đoạn Trầm vẫn điềm nhiên cơm, như không có chuyện gì xảy ra.
Tôi căng thẳng mức khô cả miệng, bỗng lóe một ý tưởng hay.
“Mẹ hỏi nhiều vậy làm gì, cô bé giờ có trai rồi, người họ không quay lại đâu.”
Vừa dứt lời, Đoạn Trầm siết chặt tay tôi, đau nỗi tôi hít sâu một hơi lạnh.
Lực bóp mạnh mức khiến tôi giật mình, rồi ngay tức biến mất, thay vào là những ngón tay ấm áp, nhẹ nhàng xoa vào chỗ vừa bị bóp.
Như cố tình trêu đùa.
Tôi rút tay ra, nhưng Đoạn Trầm chẳng có ý định thả.
Sợ làm động tác mạnh quá sẽ bị mẹ phát hiện, tôi đành để mặc anh ấy làm gì thì làm.
Mẹ tôi thở dài thất vọng:
“ đứa, rốt cuộc bao giờ dẫn người yêu về để mẹ còn có cái mà giải thích với bố con trên trời.”
“Bé nhà cô Vương hàng xóm đã tuổi rồi, ngày mẹ cũng phải sang nhà người chơi với con nít, mức người cười mẹ luôn.”
Đoạn Trầm vẫn duy trì vẻ giả tạo lịch thiệp, giả vờ quan tâm hỏi tôi:
“ ra mẹ đúng là sốt ruột thật rồi, em có suy nghĩ gì không?”
Suy nghĩ cái gì chứ? Tôi chỉ mau chóng thoát khỏi cái nơi rắc rối này thôi.
Tôi sà vào cạnh mẹ, ôm cánh tay bà làm nũng:
“Con tất nhiên là ở bên mẹ mãi mãi rồi, con không chồng đâu. Con 24 mà, không cần phải vội.”
Mẹ có vẻ mềm lòng, nhẹ nhàng bẹo má tôi một cái.
Tên sói già Đoạn Trầm lại bất ngờ nói:
“Nếu vậy thì, mẹ, con sẽ cố gắng kết hôn trong năm nay.”
Mẹ dựng đứng tai :
“Có tin vui à?”
Đoạn Trầm cười:
“Vâng, đang cố gắng.”
Tôi bỗng lạnh sống lưng.
Anh cố gắng thì cứ việc, nhưng móc vào tôi làm gì?
3
Mẹ tôi cứ liên tục dặn dò, tôi phải coi trọng buổi mắt ngày mai.
Đoạn Trầm không còn vội vã phản đối mẹ tôi về việc ép tôi mắt, mà trái lại, anh tỏ ra rất nghiêm túc hỏi về điều kiện của đối tượng.
“Anh học vấn thế ?”
“ du học Anh về, học thạc sĩ.”
Đoạn Trầm:
“Lỡ kiến thức không học vào đầu mà lại học theo những thói xấu của giới trẻ nước thì mệt đấy.”
Mẹ tôi hơi ngập ngừng:
“Không đâu, mẹ nghe nói cậu ấy từng yêu đương lần .”
Đoạn Trầm bình thản đáp:
“Tới tuổi này mà từng yêu, vậy là anh có vấn đề sinh lý, hoặc là có vấn đề tâm lý.”
Mẹ tôi rơi vào trầm tư.
Đoạn Trầm ngừng lại một chút, tiếp tục hỏi:
“Gia cảnh thế ?”
“Mẹ bảo nhà cậu ấy làm về năng lượng tái tạo, người giới thiệu còn nói ngành này có tiềm năng phát triển lớn lắm.”
“Nếu là công ty lớn, người sẽ nói rõ tên công ty, không nói nghĩa là quy mô không to.”
“Tiềm năng phát triển tốt là do môi trường thuận lợi, nhưng không có nghĩa là lợi nhuận thực sự của họ cũng tốt.”
“Nói chung chung như vậy, rất có là phóng đại, thực tế không chắc đã khả quan.”
Mẹ tôi gật gù hiểu ra:
“Con nói cũng có lý, mẹ phải hỏi lại . , tạm thời đừng gấp, để mẹ kiểm tra kỹ rồi tính.”
Chỉ vài câu đơn giản mà Đoạn Trầm đã khiến mẹ tôi bị lừa.
Cũng phải thôi, Đoạn Trầm từ khi tốt nghiệp đã phải tiếp quản công ty, mấy năm nay toàn đấu trí với đám cáo già trong hội đồng quản trị.
Mẹ tôi làm có đấu lại anh .
Tôi vốn đã điều tra kỹ thời gian biểu của Đoạn Trầm, cố tình chọn anh có cuộc họp quan trọng để về nhà, mong giảm thiểu sự khó xử khi gặp .
Đoạn Trầm có một căn hộ gần công ty, những bận rộn anh thường ở bên .
Nhưng tôi không ngờ, biết tin tôi đi mắt, Đoạn Trầm liền đổi lịch họp, chạy về nhà để “battle” với mẹ tôi.
Tôi kéo Đoạn Trầm vào phòng, tức giận lườm anh.
“ nãy lại nói mấy câu , lỡ mẹ phát hiện thì làm ?”
Đoạn Trầm trả lời:
“Nếu mẹ phát hiện, em sẽ cho anh một danh phận à?”
4
Tôi và Đoạn Trầm sống trong một gia đình tái hôn.
Năm tôi 8 tuổi, mẹ tôi dẫn tôi về nhà họ Đoạn.
tôi , trên khuôn trắng trẻo của Đoạn Trầm hiện rõ sự kháng cự.
Anh tôi 4 tuổi, tính tình như một cái thùng kín, kiêu ngạo không tả . Nhưng tôi rất tự tin, nghĩ rằng đứa chắc chắn sẽ hòa hợp.
Mẹ ruột của anh đã mất, còn ba ruột của tôi cũng không còn, giờ lại phải sống chung với một người lạ trong cùng một ngôi nhà.
người có cùng nỗi đau, phải không?
Nhưng cách tôi lại gần Đoạn Trầm hơi đặc biệt.
Suốt ngày như con sâu lười, bám dính theo sau lưng anh ấy.
“Anh , em chia cho anh kẹo dâu tây mà em thích nhất này.”
Nhân kẹo chua lè siêu cấp, anh ấy xong một viên, nước mắt rơi ngay tức.
Từ , mỗi lần tôi đưa đồ , Đoạn Trầm luôn cảnh giác, phải tôi thử trước anh dám .
“Anh , tuyết rơi rồi, anh ra chơi đắp người tuyết với em đi!”
Đoạn Trầm lạnh từ chối.
Tôi bèn bài tập nghỉ đông vừa viết xong của anh ấy, cuộn vào trong quả cầu tuyết.
Khi anh nhận ra có gì không đúng, đập vỡ quả cầu tuyết, thì bài tập đã ướt sũng.
“Cố Tư ! Em thôi đi không?”
Đúng rồi, chính là cảm giác này!
Đối với Đoạn Trầm tức mức môi run , tôi vô thức cảm thấy cực kỳ phấn khích.
Thật ra tôi cố ý gây sự, chỉ để nhìn thấy Đoạn Trầm giận dữ. anh tức giận, ánh mắt sẽ trở nên sống động , biểu cảm phong phú hẳn.
Đặc biệt là khi anh nhíu mày và trầm , nhìn cực kỳ đẹp trai. Tôi từ bé đã thích cái kiểu rồi.
Sau khi đã nhìn đủ, tôi sẽ tức nhào tới ôm chặt cánh tay của Đoạn Trầm, liên tục gọi:
“Anh , anh .”
Đoạn Trầm tuy không làm gì tôi, nhưng thường thì mẹ sẽ mời tôi một bữa đòn roi với câu cửa miệng:
“ con lại quấy anh con như vậy?”
Đoạn Trầm chỉ đứng bên cạnh nhìn, đợi mẹ đánh xong giả vờ tiếng khuyên nhủ:
“Mẹ, đừng đánh nữa, sau này con bé chắc chắn sẽ không làm vậy nữa đâu.”
Vốn mẹ tôi đã định dừng tay, nhưng nghe anh nói thế lại càng đánh mạnh .
“Anh con đối xử với con tốt như vậy mà con còn dám nạt anh! Để mẹ trị tội con vì cái tính nghịch ngợm này!”
Đoạn Trầm, tên cáo già, chắc chắn là cố tình rồi!
Sau này khi tôi trung học, cao lớn , dáng vóc cũng dần ra dáng con gái. Nhưng tôi vẫn vô tư nằm trên giường của Đoạn Trầm, anh chơi game cùng tôi.
“Cố Tư , em có nữ tính một chút không? Làm gì có cô gái nằm dài, đạp đầu giường để chơi game như em?”
Tôi chẳng buồn nhúc nhích:
“ em ra, anh còn thấy cô gái khác ? Tóc ngắn thì tầm nhìn cũng ngắn thôi, đa số con gái ở nhà đều vậy cả.”
Đoạn Trầm cau mày rồi chăn bọc tôi lại kín mít.
“Anh làm gì vậy! Anh làm em nóng chết à?”
Đoạn Trầm giữ chặt chăn, không cho tôi đá ra:
“Hoặc là ra , hoặc là chịu đắp chăn.”
“Đồ keo kiệt, đắp thì đắp!”
“Cố Tư , ra đây ngay! Mẹ nói bao nhiêu lần rồi, không làm phiền anh học. Anh con sắp thi đại học rồi, con có phải ngứa đòn không!”
Mẹ tôi quát lớn cửa, tôi tức lăn ra khỏi giường, ôm điện thoại chạy ra .