Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 2

3

Chu Triệt cam đoan với tôi, cả đời này anh ta chỉ yêu một mình tôi. Anh ta nói, nếu như anh ta thay lòng đổi dạ, đời này c..hết không tử tế.

Thề độc miệng, thế người không c..hết tử tế là Chu Noãn, con duy nhất của tôi Chu Triệt.

Tôi không còn bận những chuyện của nữa, chỉ là đôi tôi thất Chu Triệt vẫn hoảng hốt như .

tôi còn g..iết c..hết anh ta rồi để anh ta Noãn Noãn.

lý trí mách bảo tôi rằng tôi không thể làm điều này.

Ngay tỉnh táo của tôi sắp sụp đổ, tôi gặp Tô Điềm Điềm.

Đó là tại cuộc họp năm của công ty Chu Triệt, cô ta mặc một chiếc váy đỏ rực rỡ phóng khoáng.

Chu Triệt giới thiệu với tôi: “Cô ấy là con của Tổng giám đốc Tô, là người thừa kế tương lai của Tập đoàn Tô thị.”

Chu Triệt biết lần này nhờ có Tô thị mà công ty mới có thể tiếp tục hoạt động bất chấp dịch bệnh.

Anh ta đưa tôi cảm ơn Tô thị tôi từ chối.

Tôi lấy cớ cơ thể không thoải mái để ở chỗ nầy, từ xa Chu Triệt Tô Điềm Điềm, bên tai người ta khen ngợi tuấn nam mỹ nữ.

Quả xứng đôi, giống như tôi là một người dư thừa.

Đột nhiên, Chu Triệt về phía tôi.

Anh ta nhoẻn miệng cười đột nhiên về phía tôi, với Tô Điềm Điềm.

Chu Triệt giới thiệu Tô Điềm Điềm: “Đây là vợ tôi, Giang Di.”

Tô Điềm Điềm trên mặt nở nụ cười, không hề lộ liễu, rõ ràng là đang cười với tôi, tôi cảm thấy ớn lạnh. Cô ta mỉm cười nói: “Chào cô Giang.”

Không phải cô Chu, không phải bà Chu mà là cô Giang.

Chu Triệt vậy, mặt mày hình như có chút không vui, anh ta ôm eo tôi, thân mật nói với tôi: “Tiểu Di, đây là cô Tô, Tô Điềm Điềm.”

Tôi gọi Tô Điềm Điềm là “cô Tô”, quả nhiên, tôi cảm thấy Tô Điềm Điềm không vui.

Chu Triệt bị gọi vì chuyện công ty, tôi Tô Điềm Điềm đối xử với nhau không tốt lắm, lúc chuẩn bị rời thấy tiếng Tô Điềm Điềm hét lên.

“Cô Giang, cô sống rồi à?”

Mắt tôi lóe lên, ký ức của tôi dường như trùng lặp với .

Tô Điềm Điềm nói: “Không sao cả, dù cô có sống , Chu Triệt vẫn thích tôi.”

Trên môi cô ta nở một nụ cười, rượu vang đỏ đung đưa trong ly, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt, giống như một con rắn lục phun nọc độc.

Cô ta nói: “Đời này cô vẫn là kẻ bại trận dưới tay tôi thôi”.

Nếu câu này, chắc chắn tôi cảm thấy sợ hãi.

Dù sao lúc đó tôi thực yêu Chu Triệt, thậm chí còn cảm thấy Chu Triệt là ông trời của tôi, không có anh ta, tôi không biết phải sống thế nào.

bây giờ trái tim tôi bị Chu Triệt làm tan nát nên những lời này tôi chỉ cảm thấy buồn cười.

Tôi nâng ly lên không chạm vào ly của Tô Điềm Điềm: “Chúc cô thành công”.

Đời này tôi không bao giờ yêu Chu Triệt nữa.

4

Chu Triệt về nhà, tôi suy nghĩ nhiều, nhiều mức Chu Triệt nói chuyện với tôi, tôi không rõ, tôi không phản ứng anh ta hỏi .

Anh ta nói: “Tiểu Di, chúng ta sinh con .”

Trên môi Chu Triệt nở một nụ cười, dường như anh ta đang thấy viễn cảnh đẹp đẽ của tương lai.

“Hôm nay anh thấy cô con sơ sinh nhà tổng giám đốc Lý, mềm mại đáng yêu.” Chu Triệt nói: “Anh đang nghĩ nếu chúng ta có con , con bé xinh đẹp dịu dàng như .”

Tôi không nói gì, Chu Triệt tiếp tục nói: “Sau này nếu có con , chúng ta đặt tên là Noãn Noãn…”

“Chu Triệt!”

Chu Triệt chưa kịp nói xong bị tôi cắt ngang.

Tôi dùng tay nắm chặt vạt váy, cố gắng bình ổn trạng một chút rồi mới đáp ánh mắt kinh ngạc của Chu Triệt. Tôi thì thầm: “Tôi không thích cái tên này”.

Tôi nhắm mắt , trong đầu phảng phất hình ảnh Noãn Noãn khóc gọi “Bố” c..hết.

Con bé nói rằng nó thực gặp bố mình, nó nói có phải vì không vâng lời nên bố không gặp nó lần hay không.

Tôi là kẻ hèn nhát nên không nhớ những điều này nữa.

hình ảnh đầy m..áu của Noãn Noãn vẫn hiện lên trong trí, tôi không thể xóa bỏ .

Chu Triệt thấy tình của tôi không ổn, ngập ngừng hỏi tôi: “Tiểu Di, vừa rồi giận à?”

Tôi còn chưa kịp mở miệng, Chu Triệt chủ động nói: “Tiểu Di, anh đảm bảo với , anh không liên quan gì cô Tô kia.”

“Anh không thích cô ấy.” Chu Triệt liên tục nhấn mạnh với tôi.

cô ta thích anh.”

Sau câu trả lời của tôi, Chu Triệt mỉm cười.

Anh ta nói: “Tiểu Di, ghen à?”

Anh ta dường như phát hiện ra điều gì đó thú vị nói: “Tiểu Di, hóa ra biết ghen.”

“Chu Triệt.” Tôi gọi anh ta.

Chu Triệt không để ý tới tôi, tiếp tục nói: “Tiểu Di, anh vui, thì ra ghen, tức giận.

Anh ta vui vẻ như một đứa trẻ, đang lúc tôi nhíu mày, chợt thấy Chu Triệt nói: “Tôi luôn nghĩ rằng không quan tôianh

Câu nói này khiến tôi không nói điều gì mình chưa nói. Anh ta nói rằng anh ta luôn cảm thấy tôi luôn anh ta với một chút thương hại. Chính vì vậy mà anh luôn cảm thấy tôi không hề yêu anh ta, thậm chí không quan anh tachút nào.

Chu Triệt biết anh ta thực cảm thấy bất an.

Tùy chỉnh
Danh sách chương