Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi gật : “Được rồi, bây giờ ta hãy bàn về ngày .”
“Đám sẽ được định vào tháng .” Bà ta nhanh chóng bổ sung thêm câu: “Bởi vết thương của Hàng cần hồi phục, Tịnh Tịnh, cháu có chấp nhận được không?”
Tôi gật . Tất nhiên tôi có chấp nhận được.
Dù sao tôi không hề có ý định tổ chức đám anh ta.
Bà ta thở phào nhẹ nhõm tiếp: “12 vạn này là trang trí phòng đây của ta, 20 vạn này là lễ hỏi, váy có lẽ sẽ được giao vào ngày mốt.” Mẹ anh ta nhìn chằm chằm vào số ít ỏi đó.
“Ừm.” tôi tắt điện thoại, “ đây ta thỏa thuận về lễ hỏi, số này các người vẫn nợ chưa đưa ra, đó có trang trí này, bởi phòng tân là do tôi mua kết , cho nên kết tôi sẽ không trả khoản vay mua nhà anh ta, dì có đồng ý không?”
Mẹ anh ta sửng sốt lúc, nhìn nhìn lại bụng tôi rồi cuối gật .
“Tịnh Tịnh, tối nay cháu có về nhà không?”
Tôi lắc .
“Nếu Hàng muốn gặp tôi thì để anh ta tới tìm tôi.”
Sắc mặt mẹ anh ta thay đổi hết lần này lần khác, cuối cũng nhượng bộ.
15.
Có lẽ Hàng bị thương nặng.
Anh ta vẫn không tìm tôi.
Mà tôi ước anh ta đừng .
Bởi tôi làm phẫu thuật phá thai, hiện tại phải nằm trên giường hồi phục.
Ngày tôi phá thai, mẹ tôi tôi.
Bà ấy ở cạnh tôi trong suốt quá trình, chăm sóc tôi tốt.
Trong khoảng thời gian này, Hàng bắt trò chuyện tôi thường xuyên.
Giống kia.
Nhưng bây giờ nhìn thấy những tin nhắn này tôi chỉ thấy phiền chán.
Nhưng tôi vẫn giả vờ ứng phó.
Cuối , hai tuần tôi phá thai, Hàng hẹn gặp tôi.
Lúc anh ta trông thật vui vẻ, giống đây.
Cứ giữa tôi không có vấn đề vậy.
Dường tôi vẫn là người đang chờ mong đám , chờ chồng tôi tới yêu thương tôi.
“Tịnh Tịnh, có tha thứ cho anh, quay về bên anh lần nữa, anh thật sự vui.”
Tôi lạnh nhạt nhìn anh ta nở nụ cười yếu ớt: “Tôi cũng vui.”
Tôi vui ông trời ban cho tôi cơ hội tốt vậy để nhìn rõ bộ mặt thật của người mặt mà không cần phải đợi có con kết mới phát hiện.
đó tôi sẽ là người bị ràng buộc.
“ ta cơm , anh đặt nhà hàng thích nhất.”
“Được.”
Tôi đồng ý.
16.
nhà hàng, anh ta lẩm bẩm gọi món: “Món này không được đâu, lạnh quá.
đang mang thai.”
“Cái này cũng không được. Cái này hình là đồ nguội…”
“Cái này……”
“ Hàng.”
Tôi bình tĩnh nhìn anh ta: “Tôi nghĩ tôi phải anh chuyện.”
“ .”
“Tôi thực sự không những thứ này, nhưng không phải tôi đang mang thai mà là tôi bị sảy thai.”
Anh ta chậm rãi mở to mắt, nhìn tôi vẻ khó tin: “ vậy?”
Tôi hắng giọng, sợ anh ta không nghe rõ, “Tôi đứa bé mất rồi.”
Lộp bộp.
Chiếc đũa rơi xuống đất.
Tôi nhàn nhã nhìn anh ta, cười nhẹ: “Không sao đâu, chờ kết ta có sinh đứa nữa, bác sĩ sức khỏe của tôi tốt, này sinh thêm đứa con nữa là được.”
“Nhưng thân anh không khoẻ!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi gầm gừ.
Tôi giả vờ ngạc nhiên, mở to mắt, khó hiểu nhìn anh ta: “Cái ? Có chuyện sao?”
Anh ta nhắm mắt lại, nhận ra mình mất bình tĩnh.