Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Khi rời đi, hắn hằn học đe dọa tôi: “Ban đầu tao đã định bồi thường tiền cho mày, chờ con tao tốt nghiệp tiểu học thì tao tự động chuyển . Nhưng mày cố tình gây sự, nên đừng mong tao trả cho mày một xu nào, tao cũng không chuyển, tao sẽ mày ghê tởm đến chết!”

Trên đường về, mẹ tôi vẫn tức không ngừng, nước mắt cứ tuôn rơi.

“Thật là đen đủi, sao nhầm lẫn vậy, cho bọn lưu manh đó chiếm tiện nghi!”

Tôi an ủi bà: “Mẹ đừng buồn, con nhất định sẽ tìm cách lấy suất học cho con gái !”

11.

Một ngày trước hôm khai giảng, thủ tục chuyển trường của Hồ Tiểu Long đã hoàn tất.

trường thông báo tôi có đến lấy giấy chứng nhận chuyển trường bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, của thằng quỷ đó vẫn ở chỗ tôi, suất học hủy, con gái tôi vẫn không sử dụng nó.

con gái tạm quên đi chuyện này, cũng tránh việc mẹ tôi vì tức mà đi gây sự với họ Hồ lần , tôi đã tạm thời đưa cả mẹ con gái về quê.

Sáng hôm sau, tôi đặc biệt đến sớm đứng đợi trước trường tiểu học A.

trường đông đúc, toàn là đưa con đi khai giảng.

Tôi nhanh chóng nhìn thấy Hồ Chí Bình con trai hắn trong đám đông.

Hồ Chí Bình cũng nhận ra tôi.

Hắn tỏ vẻ khinh thường cười mỉa: “Sao? Mày định đến gây sự ở trường à?”

Vì là ngày khai giảng đầu tiên, có khá nhiều bảo giáo viên đứng tại trường duy trì trật tự.

Hồ Chí Bình vỗ vai một trong số bảo .

“Gã kia trông lén lút vậy, không phải là người đưa con đi học, anh phải chú ý đó!”

Quả nhiên, bảo tức cảnh giác nhìn tôi.

Hồ Chí Bình tự đắc liếc nhìn tôi, rồi lớn tiếng bảo Hồ Tiểu Long: “Con trai, mau đi! Học hành cho tốt nhé! Đừng lãng phí suất học chúng ta đã giành !”

Dường hắn chắc chắn rằng tôi sẽ vì tức tức gây sự.

Đáng tiếc, đã hắn đã thất vọng rồi.

Tôi mỉm cười không nói gì, lặng lẽ nhìn theo bóng dáng Hồ Tiểu Long đi trường.

Vừa bước trường, cậu nhóc gặp một giáo, ấy ngạc nhiên nói: “Hồ Tiểu Long, em đã chuyển trường rồi mà, sao đến đây?”

Hồ Chí Bình nghe thấy.

Hắn vội vàng vỗ vai giáo, cười nói: “ Trần, nhầm rồi đấy!”

Nhưng giáo kia chắc chắn nhắc : “Chuyện này không nhầm , hôm qua trường vừa thông báo với tôi, nói rằng Hồ Tiểu Long đã hoàn tất thủ tục chuyển trường, là chuyển ra ngoại tỉnh .”

“Không nào!”

Hồ Chí Bình hét lên, mọi học sinh khác xung quanh giật .

Hắn bất chấp ánh mắt của mọi người, lo lắng hỏi: “ Trần, tôi chưa bao thủ tục chuyển trường cho con mà!”

Tôi khẽ hắng giọng.

“Là tôi đó.”

12.

Hồ Chí Bình quay , đầy vẻ mơ hồ: “Mày nói cái gì?”

Tôi cao giọng: “Một tuần trước tôi đã liên lạc với trường học mới, bây học bạ của Hồ Tiểu Long đã chuyển đi một cách thuận lợi. Hôm nay tôi đến đây là lấy giấy chứng nhận chuyển trường của nó.”

Sắc Hồ Chí Bình ngay tức tái nhợt.

Hắn theo phản xạ hỏi : “Mày dựa cái gì mà có chuyển trường cho con tao?”

Tôi tự tin đáp: “Dựa việc tôi là người giám của nó đấy!”

Hồ Tiểu Long thiếu một dây thần kinh, đột nhiên hào hứng hỏi: “Bố ơi, vậy con không cần đi học đúng không?”

Hồ Chí Bình vốn đã tức , nghe vậy càng thêm dữ.

Hắn tát mạnh đầu Hồ Tiểu Long: “Mày là thằng ngu à! Vậy mà cười ! Cứ thế có ngày người ta bán đi mà không biết đấy!”

Tôi dịu dàng nói với Hồ Tiểu Long: “Con à, mau ra đây, trường học này bây không liên quan gì đến con . Trường mới của con cách hơn một nghìn cây số, về nhanh chóng thu dọn đồ đạc nhé!”

Ánh mắt của Hồ Chí Bình từ ngờ vực chuyển sang không tin , rồi từ không tin nổi chuyển thành phẫn nộ.

“Đ.mẹ mày!”

Hắn gào lên, lao thẳng về phía tôi.

Những học sinh xung quanh ngay tức dọa sợ, bỏ chạy tứ phía, tiếng la hét vang lên không ngừng.

Vẻ cũng tức biến sắc, vội vàng bảo con .

May mắn là nhờ lời nhắc nhở ban đầu của Hồ Chí Bình, bảo đã luôn chú ý đến tôi.

Kết quả là khi thấy Hồ Chí Bình ra tay trước, bảo phản ứng cực nhanh, tay của hắn chưa kịp chạm tôi đã họ khống chế.

Hắn dữ đến mày méo mó, một con ch.ó dữ xích , điên cuồng sủa:

“Mày là cái thứ gì, mày có tư cách gì mà chuyển trường cho con tao! Đ.mẹ mày, tức chuyển học bạ của con tao về ngay!”

Tôi không tâm, nói: “Tốt nhất mày nên hiểu rõ, Hồ Tiểu Long bây ở chung sổ với tao, trên sổ ghi rõ ràng là nó là con trai tao. Việc của con tao liên quan đếch gì đến mày!”

13.

Hồ Chí Bình hoàn toàn kích động.

“Đ.mẹ mày! Con trai cái gì! Thử nói thêm một câu xem!”

Hồ Chí Bình vốn đã có ngoại hình dữ tợn.

Hắn hét to khiến không ít học sinh hoảng sợ bật khóc.

Trẻ con khóc, liền bất mãn.

“Ông kia, cẩn thận giữ hình ảnh chút ở trường có không?”

“Đúng đó, trước bọn trẻ mà ăn nói bậy bạ thế à!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương