Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

13.

Tống là cháu gái của cấp trên tôi.

Đối thời đại niên thiếu của chúng tôi.

Cậu ấy ngây thơ sáng, hiền lành dịu dàng, giống như thiên thần tỏa sáng vậy.

đình khá giả, yêu thương.

tôi thì bị gánh nặng của đình đè nén mức không thở , cuộc đời tôi khốn đốn tột cùng, gần như đã cạn kiệt sức lực.

tôi vội vàng đưa tôi tận cửa sư cho cậu ấy.

Về tôi không bị bỏ đói nữa.

Tống không bị đầy gai của tôi cho bị thương, cậu ấy không chỉ là công chúa, là kỵ sĩ.

Dường như cậu ấy đều chia sẻ tôi tất cả mọi thứ cậu ấy có.

Tôi bắt đầu có những chiếc váy xinh đẹp, không cần bận bịu việc nhà mỗi ngày.

Cậu ấy rất thích nũng tôi.

Châu ơi, nấu cơm cho ăn không?”

Cậu ấy luôn khen tôi, nói tôi là người tốt nhất trên đời.

Khi tôi 18 tuổi, đình tôi đổ vỡ, là cậu ấy đã tài trợ bộ chi phí tôi lên đại học.

Châu, chính là người nhà, là hậu thuẫn của .”

Khi nghe cậu ấy vì Bằng từ bỏ đại học cùng hắn khởi nghiệp.

Tôi đã ngồi tàu lửa hơn 30 tiếng đồng hồ về nhà ngay đêm.

Nhưng khi nhìn vào ánh mắt của cậu ấy, bao nhiêu lời trách móc miệng tôi chẳng thốt ra .

“Cậu… đừng cho hai bác thất vọng, càng không cho bản hối hận.”

Nỗi hận của tôi đối Bằng, bắt nguồn từ .

Và rồi, năm tôi 24 tuổi.

Tôi nhận tin báo tử của Tống .

, trai tôi đã mất, kể cả bạn , người gái tốt nhất bỏ tôi đi.

Tôi không biết bản đã hận mức nào chống chọi sống tiếp.

Bởi vì lòng sinh nghi, nên tôi thuận nước đẩy thuyền gả cho Bằng, trải nghiệm cuộc sống hôn nhân của cậu ấy.

chồng ngang ngược, người chồng vũ phu và tàn bạo.

Tôi có tưởng tượng cậu ấy đã bất hạnh mức nào.

Mất ngủ bao nhiêu đêm, cho dù ngủ thiếp đi bừng tỉnh.

Châu ơi, đau quá, cứu …”

mơ, cậu ấy vùng vẫy, dần dần mất đi sự sống.

Nước mắt tôi giàn giụa, thiên thần của tôi, đáng lẽ cuộc sống hạnh phúc mới đúng chứ?

14.

Bàn tay ấm nóng của không ngừng vỗ về lên vai tôi.

“Hít thật sâu vào, khóc rồi sẽ ổn thôi.”

“Trước tôi cảm thấy cô tự đè nén bản quá rồi.”

Tôi hít hơi thật sâu.

“Tôi cần cậu giúp tôi chuyện, bây giờ, tôi đã không chờ đợi muốn Bằng xuống địa ngục rồi.”

gật gật đầu: “.”

Tôi kể cậu ta nghe kế hoạch của tôi, ngập ngừng, cuối cùng không nói gì thêm nữa.

Vài ngày , Bằng hào hứng dẫn tôi tham dự bữa tiệc tôi đã tổ chức.

Tôi, và hắn.

Vào đêm hôm trước, tôi đã nói dối cách không ngại ngùng.

“Ông xã, mấy ngày nay đã nài nỉ kêu của nó giúp đỡ anh đấy.”

“Cuối cùng họ đồng ý, nói là có vụ ăn lớn.”

Bằng vui mừng khôn xiết, nóng lòng muốn tham bữa tiệc này.

Hắn hoàn không nghi ngờ gì đối sự xuất hiện của , của cậu ấy không nhất thiết gặp mặt trực tiếp hắn, chỉ cần đưa tin là .

Vẻ mặt hắn bây giờ xu nịnh, tâng bốc, hoàn không tính toán gì vì đã ra tay đánh hắn lần trước.”

đưa hắn xem vài thông tin tuyển dụng.

mở miệng tỏ vẻ thần bí.

“Mặc dù Myanmar rất xa, nhưng mối ăn là vô hạn đấy.”

Bằng có chút do dự: “Có an không vậy?”

tỏ vẻ bực mình thu điện thoại về.

“Không đi thì thôi, mối lớn bằng mấy năm việc ở bên này! Nếu không vì nể mặt cô Châu thì nhà tôi không ưu tiên cho anh đâu.”

Tôi uyển chuyển khuyên hắn vài câu.

Thế là Bằng đã hạ quyết tâm, cơ hội này hắn nhất định sẽ không nhường cho ai cả.

Tùy chỉnh
Danh sách chương