Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Du Du nhà chúng tôi là mạnh mẽ , ngày thường tập luyện phòng tập vất vả cũng chưa từng khóc, hôm nay …
Tôi bỗng chốc hắc hóa học sinh tiểu học, hất chăn , hùng hổ đi đến mặt ba Tô:
“Chúng tôi là đồ vật sao? muốn là sao!”
Có hỏi qua ý kiến của tôi và Du Du chưa?
Hơn nữa, tình cảm mươi năm qua, chỉ đơn giản là là có thể giải quyết sao?
Những giàu có các bề ngoài tỏ cao quý, thực chất m.á.u lạnh vô tình, gái nuôi mươi năm nói là , có từng nghĩ đến Du Du sẽ đau lòng đến mức nào chưa?
Nói cho cùng, ôm nhầm chẳng phải là lỗi của các sao?
Tại sao bắt chúng tôi phải gánh chịu nỗi đau chia lìa m.á.u mủ?”
Tôi càng nói càng thấy uất ức thay Du Du.
“ phải, ý tôi là…”
Ba Tô có vẻ hơi bất lực, nói bước tới.
lòng tôi lúc này đã mặc định ba Tô là kiểu đứng gia tộc giàu có phim truyền hình, chỉ coi trọng huyết thống màng tình thân, thấy muốn tiến lên, tôi theo bản năng chắn mặt Du Du, sau đó quay nhẹ nhàng nói:
“Du Du, chúng ta đừng sợ những này, mẹ bảo vệ !”
!
Mẹ Tô: ?
Mẹ Triệu: ?
Xong đời! Bình thường hay ba hoa quen miệng!
Lời tôi dứt, căn phòng bỗng chốc im lặng đến đáng sợ, tiếng quạ kêu ngoài cửa sổ thể đang thay tôi xấu hổ.
Lỗ Tấn từng nói, lúc ngại ngùng phải , nếu gọi mẹ.
“Mẹ, mẹ nói câu công bằng đi, chuyện này phải giải quyết thế nào?” Tôi quay nhìn mẹ Triệu, điên cuồng chuyển chủ đề.
“Giải quyết thế nào gì, chúng ta rõ ràng đã giải quyết xong khi tỉnh .” Mẹ Triệu đi giày cho tôi nói, giọng điệu có chút bực bội, “ có thể để ba Tô nói hết câu hẵng phát biểu ý kiến ?”
Tôi quay nhìn ba Tô, bất lực cũng buồn cười xòe :
“Ý ba là, theo phải , , đây đâu phải phim truyền hình, gái nuôi bao nhiêu năm nói là , nhà đều nỡ. “
“Cho nên, ý của ba là nhà chúng ta thành nhà, nhà nhà đều vui.”
“Ý gì ạ?” Tôi cảm thấy óc có chút theo kịp.
“Ý là sau này chúng ta là chị em , sẽ sống chung với nhau!” Du Du nắm lấy tôi, cười híp mắt, vẻ mặt rạng rỡ.
“Chị lớn hơn em, em phải gọi chị là chị, sau này đừng có gọi mấy xưng hô kỳ quái nữa.” Nói còn nháy mắt với tôi thật tinh nghịch.
Hiện tại tôi đang ở trạng thái mụ mị vì “idol của tôi bắt với tôi”, “tôi và idol thành chị em”, “thuộc tính fan mẹ của tôi đã bại lộ”.
lúc nãy Du Du khóc là có chuyện gì?
“Là ai mở cửa sổ to hả, gió thổi làm mình chảy nước mắt luôn này, thấy ở đây còn có bệnh nhân sao?” Du Du cằn nhằn đi qua đóng cửa sổ.
!
Kẻ hề chính là chính tôi!
“ nên, bây giờ nhà chúng ta coi là ở rể nhà họ Tô sao?” Tôi nhìn đống hành lớn nhỏ của nhà mình, rơi vào trầm tư.
“ bé này, ở rể nghe khó nghe lắm, phải nói là mẹ ta bước lên tiên.” Ba tôi trên dưới khuân vác hành , tranh thủ lúc rảnh rỗi liền chen vào câu.
“Nói linh tinh gì đấy, thế này chẳng phải càng khó nghe hơn sao!” Mẹ tôi tát cho .
“ thôi, tuy lời nói thô tục đạo đúng, nếu có giá hữu nghị của ba mẹ Tô, với việc mua đứt căn biệt thự này, mẹ ta cũng khó nói .
“Ây, thật ban mẹ cũng hơi ngại, ai có thể từ chối vườn rau rộng năm trăm mét vuông cơ chứ?”
Nói bà lôi từ đống hành túi hạt giống rau, bình tưới nước, cuốc xẻng…
“Dừng , mẹ lấy đâu tiền mua biệt thự, phải mẹ nói nhà chúng ta đang nợ nần chồng chất sao?” Tôi nắm sơ hở lời nói của bà .