Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Nhìn thấy ngôi không? Mong của chính là bảo vệ cô ấy bằng mọi giá.”
Lúc tôi tỉnh lại, đầu óc hỗn loạn của tôi chỉ nhớ duy nhất câu nói này.
Ký ức của người này và tình hình cơ bản của thế giới nơi đây ùa về như nước lũ. Tôi còn chưa kịp suy nghĩ cho tình cảnh của bản thân thì đã trông thấy cô đứng trước mặt.
Có ngôi mờ ảo trên đỉnh đầu cô ấy. Khuôn mặt thanh tú nhợt nhạt chẳng có chút gọi là vui , trông vừa bối rối, vừa tội nghiệp.
Bữa tiệc lớn đến vậy chẳng có ai bên cạnh cô ấy. Mọi người đều vây quanh tôi và đứng đối diện cô ấy, chỉ trỏ bằng mặt giễu cợt.
Cô cạnh bên kéo tay áo tôi, thấp giọng nói: “ đi Mục Ngôn, chị Mạnh không phải cố ý đâu. Vốn dĩ việc em xuất hiện đây là không hợp…”
“Đừng tưởng gả vào nhà Giang của tôi là xong chuyện.” Người phụ nữ sang trọng gần khinh miệt: “Thứ tầm thường, chẳng trách Mục Ngôn chướng cô.”
“Mạnh Tư Nguyệt, lúc cô chính là dùng chiêu này.” thanh niên mặt mỉa mai mở miệng: “Bây giờ còn giở mánh cũ à?”
Dứt lời, đám người quay sang tôi, ngầm ra hiệu bảo tôi nói .
Tôi còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng, cứ ngây như phỗng , vô thức chào cô ấy: “Hi, .”
Nụ cười giấu kín của cô phía đông cứng lại.
mặt người phụ nữ sang trọng kia đờ ra.
Nam thanh niên: “… Giang Mục Ngôn?”
“Ấy,” Tôi bình tĩnh lại, chấn chỉnh biểu cảm của mình nhanh nhẹn cởi áo vest và nhẹ nhàng khoác lên vai Mạnh Tư Nguyệt: “ ơi, em có lạnh không? Chỗ này nhiều điều hòa ghê.”
Mạnh Tư Nguyệt thảng thốt nhìn tôi, đôi hạnh mở to.
“ Mục Ngôn…” Bạch nguyệt quang Như Ninh bị tôi rơi đằng khó tin nhìn tôi, hốc phiếm hồng.
Tôi lập tức hiểu ý cô ta và an ủi: “Cô xuất hiện đây đúng là không hợp. Nhưng sai sửa là chuyện tốt. này đừng xuất hiện nữa là .”
Bạch nguyệt quang đứng yên tại chỗ, chạy nhưng lại thấy mất mặt, chỉ có thể ôm mặt khóc thút thít.
“Mục Ngôn.” Giang liếc nhìn tôi bất mãn: “ ăn nói kiểu vậy. Như Ninh cùng lớn lên. Dù không còn là người nhà Mạnh, nhưng bé vẫn là người nhà của chúng ta…”
“, không ổn đâu.” Tôi nói mặt khó xử: “ ngần này tuổi không hợp nhận thêm người nuôi đâu ạ.”
“Phụt…”
Có người không nhịn nổi bật cười ngay tại bữa tiệc.
“Giang Mục Ngôn!” Người bạn tốt Mạc Phong của tôi như phát rồ: “ trúng tà hay vậy! quên những Mạnh Tư Nguyệt đã làm Như Ninh ? cưới cô ta đã tận tình tận nghĩa lắm , bây giờ còn vì cô ta tổn thương Như Ninh và bác ư!”
“Cô ấy lấy tôi mới gọi là chí nghĩa chí tình.” Cuối cùng tôi đã tiếp nhận toàn bộ ký ức và nói cách chân thành: “Mạc Phong, không cần nói nữa. Tôi thừa nhận, tôi chính là loại não yêu đương có thì không cần .”
Mạc Phong: “…”
Trông Giang như sắp bị tôi làm tức đến phát ngất. Bà trợn ngã ra . Như Ninh cạnh bên vội vã đỡ lấy, mọi người hối hả vây quanh, lại trận nhốn nháo nữa.
Chẳng ai còn để tâm tới tôi, tôi quay đầu nhìn Mạnh Tư Nguyệt bên cạnh, ánh sáng ngời: “ ơi, về nhà nhé?”
Ngôi tôi phải bảo vệ chính là của tôi. Trên đời này còn có chuyện nào may mắn hơn thế này không?
Mạnh Tư Nguyệt sửng sốt, nhẹ nhàng nói: “Ừm.”
Có cô ấy không thân thiết tôi, nhưng không cởi áo khoác trên vai xuống, im lặng theo tôi.
Dọc đường ai nấy đều nhìn chúng tôi bằng ánh kỳ lạ, nhưng tôi mặc kệ bọn .
hai nhà Giang quả nhiên có địa vị cao trong nhà. Tôi đi thì không người dám đứng ra ngăn cản. Hay nói cách khác, không tin tôi sẽ và Như Ninh lại.
“Tối vẫn chưa ăn uống đàng hoàng nhỉ.” Tôi lùi lại hai bước, sánh vai đi cùng cô ấy: “Em ăn ngoài hay về nhà nấu cho em?”
Mạnh Tư Nguyệt hơi k i n h ngạc nhìn tôi: “… còn nấu ăn?”
Giang Mục Ngôn đương nhiên không , nhưng tôi thì nha.
Tôi nói dối không chớp : “Không ngờ tới chứ .”
Cô ấy lại nhìn tôi khẽ gật đầu.
nhỏ thật xinh đẹp.
Tôi lén nhìn cô ấy mãi, đến nỗi cô ấy không nhịn hỏi tôi: “ tối nay …”
Giang Mục Ngôn và Mạnh Tư Nguyệt mới kết hôn vài ngày. Bữa tiệc này là lần thứ hai gặp mặt khi kết hôn.
Cô ấy Giang Mục Ngôn không mình, nhưng vẫn tới tham dự cho tròn lễ nghĩa.
Mạnh Tư Nguyệt hẳn không ngờ rằng Giang Mục Ngôn lại nghiễm nhiên âu yếm người khác và chế giễu cô ấy ngay tại bữa tiệc.
Đây là câu chuyện về thiên kim thật, thiên kim giả cũ mèm. Thiên kim thật Mạnh Tư Nguyệt là người ngoài cuộc không hoan nghênh, trong khi thiên kim giả Như Ninh là công chúa nhỏ nhận vô vàn thương xót từ mọi người.
Giang Mục Ngôn và Như Ninh là thanh mai trúc mã, ta yêu cô ta vô cùng. Tiếc thay, Như Ninh luôn giữ ta bênh mình theo kiểu mập mờ không rõ. Cô ta ung dung dạo chơi giữa các “lựa chọn” cho đến ngày thân thế phơi bày. Tuy nhà Mạnh vẫn đối xử rất tốt cô ta, nhưng không còn xem cô ta là ứng cử viên để liên hôn nữa.