Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
liếc nhìn Cố , vẻ u ám. Cô ta cười giòn tan nhét vào tay tôi.
Tôi tùy ý đẩy ra, từ miệng b.ắ.n tung tóe n.g.ự.c cô ta. Chiếc váy dạ hội lập tức ướt một mảng lớn. Một tiếng vỡ tan vang giòn giã.
thủy tinh rơi xuống chân cô ta vỡ ra, để một vết xước đỏ tươi. căn phòng bỗng chốc trở nên im lặng.
Khuôn Cố tối sầm như mực. người anh ta đứng bật . Đôi đũa anh ta ném xuống bàn. “Trương Đình,có phải anh đã quá nuông chiều không?!”
“ còn muốn làm loạn bao giờ nữa? đã xin kính mà còn không biết điều!”
đôi đỏ hoe, nước lưng tròng. Tôi nhìn cô ta, khóe miệng không nhịn mà nhếch cười nhạt. “Xin ? Kính ? Vừa nãy câu nào là lời xin ? Là tai tôi có vấn đề hay là đầu anh có vấn đề?”
Cố tức giận vì thái độ thờ ơ tôi. Anh ta : “Không hiểu tiếng người à? tôi tự rót cho cô!”. xong, anh ta túm lấy cổ tôi đổ thẳng vào miệng tôi.
Tôi ho sặc sụa vì , nước tự nhiên trào ra.Cố ấn tôi vào bàn đe dọa: “Bây giờ lập tức xin ! Nếu không thì ! Tôi không thể chịu đựng một người điên như cô thêm một phút nào nữa!”.
Khi tất mọi người đều rằng tôi sẽ bùng nổ, tôi lấy bình tĩnh gật đầu: “, thì ”.
Cố sững sờ tại chỗ vì lời tôi.
Tôi khoác vội chiếc áo khoác người, quay lưng định rời , nhưng vừa hai bước thì mũi tối sầm , ngã nhào sang một bên.
Một vũng chất lỏng màu đỏ tươi loang rộng dưới người.
5
Thấy , Cố giật mình đứng bật khỏi ghế, vẻ đầy kinh hoàng không thể tin nổi.
Anh ta lao tới đỡ tôi , lắc .
Tất mọi người trong phòng đều biến cố đột ngột làm cho sợ mức không dám thở .
Nhưng anh ta rằng lúc này tôi vẫn đang diễn kịch.
Anh ta tức giận gào thét vào khuôn tái nhợt tôi:
“Trương Đình đừng diễn với tôi nữa! Cô đủ chứ? Đừng rằng như thì tôi sẽ không với cô!”
Lão Trương cuối cùng cũng không thể chịu đựng nữa, chạy kéo anh ta ra:
“Cậu điên à? Trước đây hai người cũng chưa từng cãi nhau dù chỉ một chút, hôm nay vì người phụ nữ này mà đòi với Trương Đình? Cố , tôi công ty cậu cũng sắp đổi chủ !”
Hắn ông ta đẩy ngã xuống đất, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Tôi bất lực nhìn Lão Trương đưa tôi bệnh viện.
Đang lúc anh ta chuẩn đứng theo, liền phát ra một tiếng kêu đau đớn.
“Anh Cố, chân đau quá… sắp c.h.ế.t sao? Sau này tôi còn có thể không?”
Nghe , Cố lo lắng : “ bây giờ anh đưa bệnh viện! Mau đường!”