Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Kỳ Sâm trên cao nhìn xuống người trước mặt. Anh bình tĩnh và tự tin, nắm chắc phần thắng.
“Tôi từng bước từng bước một tính toán mới đi tới kết cục ngày hôm nay, đạt được mong của .”
Hoắc Kỳ Sâm đã trải qua bao nhiêu đêm không ngủ, cũng không đếm nổi. Nhưng anh biết rõ, nay về sau, mỗi một đêm, Niệm đều sẽ ở bên cạnh anh.
Chu Dĩ Sanh hoảng sợ mở to mắt, kinh ngạc lùi về phía sau vài bước. Hắn chỉ vào Hoắc Kỳ Sâm, giọng nói run rẩy: “Anh, là anh bầy mưu tính kế hại tôi! Anh cho tôi vào bẫy! Thậm thậm chí ngay cả của anh cũng có đẩy ra làm quân cờ…”
Hoắc Kỳ Sâm giống như đang nhìn một kẻ ngốc: “Chu Dĩ Sanh, anh còn ngu hơn tôi tưởng tượng.”
Người phụ nữ như , làm sao có là của anh. Mà một người , làm sao có coi sắp của như một quân cờ đưa ra để quyến rũ tình địch.
“Hoắc Kỳ Sâm, anh không sợ tôi nói cho Niệm biết…”
“Anh việc tự nhiên.” Hoắc Kỳ Sâm bình tĩnh nói, không chút để ý chậm rãi đi về phía trước.
“Nếu anh mọi người đều được thưởng thức tư thế oai hùng của anh trên giường, thì xin mời việc đi nói tất cả sự thật cho Niệm biết.”
“Hoắc Kỳ Sâm, anh thật không biết xấu hổ, không biết xấu hổ..”
mắt của Chu Dĩ Sanh đỏ bừng vì tức giận nhưng giọng nói rõ ràng đã giảm âm lượng xuống.
Hoắc Kỳ Sâm không để ý tới tất cả những điều này.
Không biết xấu hổ sao? Vô liêm sỉ cũng được, đáng khinh cũng được. Dù sao cũng tốt hơn là, nghĩ cái tên , con người , ngày đêm đều trăn trở, giày vò.
18
Ra khỏi vệ sinh, tôi vừa cúp điện thoại của mẹ thì mẹ của Chu Dĩ Sanh gọi .
Nghĩ chuyện tôi và Chu Dĩ Sanh ly hôn, người lớn cả đều đã biết. Tôi chần chờ một chút, lần tiên chối nhận điện thoại của bà Chu.
họ là gia đình dòng dõi trí thức, nhưng những năm gần đây đã sa sút. họ Chu là gia đình mới nổi, có tiền tài và quyền lực.
Thời điểm chúng tôi đính hôn, bối cảnh tương đương nhau, thái độ của bà Chu đối tôi cũng không tệ lắm. Nhưng lúc kết hôn, họ Chu đang trên đà thuận lợi phát triển, thái độ của bà đối tôi đã trở nên trịch thượng.
Hơn sau khi kết hôn ba năm, tôi vẫn không có con. Cuối cùng, bà Chu đã đổ hết tất cả trách nhiệm lên tôi.
Nhưng đầy năm phút sau khi tôi chối nhận điện thoại, mẹ tôi gọi tới.
“Niệm Niệm, con cư xử như vậy có phải có chút vô lễ hay không? Hơn , ly hôn cũng không phải là trò đùa, người lớn chúng còn đồng ý, việc này không tính.”
Tôi chỉ cảm thấy kiệt sức cả về xác lẫn tinh thần: “Vậy thì mẹ hãy đi nói chuyện Chu Dĩ Sanh đi, đừng gọi cho con .”
Ngay khi tôi vừa cúp máy, điện thoại bắt rung lên, tôi dứt khoát tắt máy.
Đang lúc chán nản, khó chịu, Hoắc Kỳ Sâm bỗng nhiên lên tiếng.
“Em có cùng tôi Hồng Kông ở một thời gian, coi như là thư giãn không?”
Tôi không khỏi ngước nhìn người trước mặt. Anh có xuất ưu tú, một lai lịch thâm sâu khó lường. Chỉ một câu nói đơn giản: “Tôi không có hứng thú của người khác” mà tôi liền “Bà Chu” trở thành một người độc .
Một người như vậy, chỉ cần thứ gì sẽ có được thứ , cũng không cần tốn nhiều công sức.
Hơn đêm hôm , người là do tôi tự lựa chọn, khách sạn cũng là tôi tự nguyện đi theo. Lần trước đi Hồng Kông, cũng không ai trói tôi ép buộc cả.
Tôi đã hạnh phúc trong suốt ba ngày ba đêm .
Trước kia tôi là bà Chu, bây giờ đã là người độc . Ngay cả xiềng xích tâm lý cuối cùng cũng đã được gỡ bỏ.
19
Chỉ là, khi tôi nghĩ anh độc nhưng bây giờ mới biết, anh đã có .
“Anh Hoắc, tôi biết ơn lòng tốt của anh. Nhưng tôi biết anh đã có sắp …”
“ Niệm.”
Hoắc Kỳ Sâm bỗng nhiên nắm lấy tôi, ngón cọ cọ mân mê vết mờ nhàn nhạt trên ngón đeo nhẫn của tôi. Mà lúc này tôi mới giật nhận ra, trái của Hoắc Kỳ Sâm không đeo nhẫn đính hôn. Mọi chuyện đã như vậy kể lần tiên tôi ở bên anh.
Nhưng điều này dường như cũng không chứng minh được gì. Có nhiều người đã có gia đình giả vờ độc nên không đeo nhẫn .
Tôi vô thức rút về.
Hoắc Kỳ Sâm nhìn tôi, nghiêm túc lên tiếng.
“Tôi và không có bất quan hệ gì. Cô là nghệ sĩ được một công ty giải trí đứng tên tôi ký hợp đồng ở nước ngoài. Tôi đã cho cô nguồn lực, còn cô đã giúp tôi tránh khỏi những rắc rối không đáng có. Em biết đấy, người đưa phụ nữ bên cạnh tôi nhiều lắm.”
Hoắc Kỳ Sâm nói tới đây, nhẹ nhàng cầm lấy tôi: “ Niệm, em còn có gì hỏi tôi không?”
óc tôi trống rỗng mất một lúc. Nhưng trong nháy mắt, tôi đã nắm bắt được một điểm quan trọng.
“Chuyện của và Chu Dĩ Sanh là anh sắp đặt phải không?”
người bọn họ thay vì nói là quan hệ hợp tác, nói là mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới thì đúng hơn.
rõ ràng sợ và nghe lời anh. Cho dù chỉ là tấm bia đỡ đạn, cũng không dám không rõ ràng những người khác.