Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
chồng tôi, vốn đã bán nghỉ hưu, quay lại tiếp quản Lâm thị, tiếp nhận công việc con trai ông để lại.
Tôi không có ý định phá thai. Đã tháng rồi, không phá nữa. mối quan hệ giữa Lâm và Tần, có một đứa con làm cầu nối cũng không là điều tồi tệ.
Quan trọng hơn, tôi cũng đang mong chờ đứa trẻ này. Không chỉ Lâm thị cần người thừa kế, Tần thị cũng cần.
Từ khi chúng tôi liên hôn, đứa con của tôi đã định sẵn sẽ thừa kế toàn bộ tài của Lâm và Tần.
, tôi sinh một gái. mẹ chồng đã không còn sức để phân biệt chuyện con gái hay con trai, chỉ chăm chú vào khuôn nhỏ nhắn mềm mại của đứa trẻ và đặt tên cho là Lâm Tư Hành.
Lúc đó tôi không phản đối.
chữ “Tư Hành” không chứa đựng kỳ vọng về một gái dịu dàng và xinh đẹp chỉ là sự kỳ vọng vào việc “con người” cần phấn đấu vươn .
Điều này không nghi ngờ gì đã hiện thái độ của mẹ chồng, và tôi rất hài lòng.
Lâm Sùng Viễn sụp đổ hoàn toàn.
Anh ta kéo luật sư nghĩa trang nơi chồng tôi chôn cất và lớn trước bia mộ.
Chúng tôi đứng phía sau, mẹ chồng nhận tin vội vàng , đứng từ xa , mắt đỏ hoe.
“Mẹ—”
Có vẻ anh ta cũng nhận mình đã để lỡ điều gì, Lâm Sùng Viễn ôm chặt lấy chân mẹ, thảm thiết.
Hạ Nhuyễn cặp mẹ con đó, lộ vẻ bất an.
Tôi và Tạ Tinh Uyên nắm tay nhau đứng ở , Tạ Tinh Uyên thì thầm tôi: “Tư Hành cũng muốn gặp cha ruột của con , nhưng em không đồng ý.”
Tôi cười tươi: “Ghen tị à?”
“Em không mức ghen chuyện này,” Tạ Tinh Uyên tức tối tôi, “Trước đây, Lâm Sùng Viễn giống một kẻ điên, em sợ sẽ làm con sợ hãi.”
Tôi liếc anh một cái không gì.
5
mẹ con xong, mẹ chồng nắm lấy cổ áo Lâm Sùng Viễn, mắt ngấn lệ chất vấn: “Vậy suốt những qua, con đã đi đâu?”
Tiếng của Lâm Sùng Viễn bỗng ngừng lại. Có vẻ anh ta cảm thấy khó , anh ta : “Mẹ, đừng hỏi nữa.”
“Tất nhiên mẹ hỏi!” Mẹ chồng xúc động kéo Lâm Sùng Viễn đứng dậy, “Con bỏ đi , trời! bộ dạng của con, không giống đã gặp tai nạn gì, sao lại không biết gửi tin tức về ! Nếu không vì con không muốn Nhã Ca chờ đợi vô vọng, thì bây giờ khi thấy con dẫn theo một người phụ nữ mang bầu trở về, con sẽ đau lòng thế nào!”
Lâm Sùng Viễn yếu ớt cãi lại: “ đã tái hôn rồi , đâu có chờ con, con—”
“Chát!” Một cái tát vang , mẹ chồng tát anh ta một cái.
Luật sư Lý nhỏ giọng tôi: “Tài đã phân chia lại, có trả lại cho tổng giám đốc Lâm bất cứ lúc nào.”
Tôi gật đầu.
Tôi luôn chuẩn bị sẵn sàng cho việc Lâm Sùng Viễn có quay trở lại. Tài của anh ta tôi quản lý riêng biệt, sau cũng đã tăng gấp đôi. Tài của anh ta luôn có phần của con gái tôi, tôi cũng không cần làm gì cả.
Mẹ chồng tức giận mức toàn thân run rẩy, gào khàn cả giọng: “Con có tư cách gì để vậy! Trong con không có , thay con phụng dưỡng chúng ta, một mình nuôi lớn con của các người, còn con thì sao? Con thậm chí không có tại tang lễ của con, là Nhã Ca đã sắp xếp mọi thứ! Con đã đi đâu?”
Lâm Sùng Viễn lắp bắp, Hạ Nhuyễn không chịu nổi nữa, xông , quỳ trước mẹ chồng tôi, dập đầu mạnh.
“Xin lỗi,” nức nở, “Thực A Viễn đã đưa con nước ngoài.”
, tôi cũng ghép nối câu chuyện về việc mất tích của Lâm Sùng Viễn từ những lời rời rạc của .
trước, khi tôi mang thai, Lâm Sùng Viễn tình cờ gặp Hạ Nhuyễn và ấn tượng mạnh sự hiền lành và yếu đuối của .
người nhanh chóng dính lấy nhau.
Lâm Sùng Viễn biết rằng, nếu muốn ly hôn, cả Lâm và Tần đều sẽ không đồng ý.
Đúng lúc đó, gia đình Lâm đang gặp khó khăn, áp lực công việc khổng lồ khiến anh ta cảm thấy nghẹt thở, thân hình đã thay đổi và tính cách cáu kỉnh của tôi cũng làm anh ta chán ghét.
Anh ta suy đi nghĩ lại, bí mật chuyển một số tài lớn nước ngoài, sau đó bàn Hạ Nhuyễn, trốn tránh sự giám sát, xử lý tất cả những gì có tiết lộ hành tung của mình, và một chiếc xe van ẩn danh.