Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt không chịu nổi, nhanh chóng rời đi.
Sau khi chứng kiến bóng dáng cô ấy rời khỏi, tôi mở .
Giang Nguyệt không biết , thực tôi đã biết cách liên lạc với Duệ.
Kiếp , để Duệ hiểu rõ hơn tôi, cô ấy cố tình hắn biết của tôi.
Duệ thông qua của tôi để biết thói quen sinh hoạt của tôi, từ mới có thể làm vừa lòng tôi, mở được cánh cửa trái tim tôi.
Còn bây giờ, tôi đăng một dòng trên : “Hôm nay bạn thân nói với tôi cô ấy rất rối rắm, cô ấy không còn thích bạn mình nữa, hình đã yêu người khác. Tôi nghĩ cũng đúng thôi, có có khả năng thì ở bên người mình thích chứ, tại sao tiếp tục chịu đựng làm gì. Chỉ là không biết người may mắn tên 【 Duệ】 là ai, có thể chiếm được tình cảm của bạn thân tôi, một quý bà giàu có.”
Tôi biết, Duệ nhất định sẽ thấy dòng này.
04.
Dựa vào căn cũ nát làm nơi ẩn náu, tôi đã trải qua một khoảng thời gian yên bình.
Trong thời gian này, tôi cũng không rảnh rỗi.
Sau khi Duệ dùng nhỏ để bình luận bài viết trên của tôi, tôi lập tức xóa nội dung .
Rồi tôi giả vờ che đậy, nói sẽ đổi sang nhỏ khác để than thở, không để ai phát hiện bí mật của bạn thân tôi.
Đặc biệt là không để chính Giang Nguyệt biết, nếu không, cô ấy chắc chắn sẽ chịu áp lực đạo đức mà ở với bạn hiện tại, để bí mật mãi mãi là bí mật.
Trong nhỏ của tôi, chỉ có Duệ theo dõi.
Hàng ngày, tôi đăng hình ảnh túi xách đồ xa xỉ của Giang Nguyệt, kèm theo những lời ngưỡng mộ bạn thân tôi gần đây gặp may, không chỉ được thăng chức tăng lương, còn trúng xổ số, thậm chí cả quỹ đầu tư cổ phiếu đều tăng mạnh, đúng là một quý cô giàu có.
Những món đồ xa xỉ chỉ là một phần nhỏ của cô ấy.
chỉ mình tôi biết, thực tất cả đều là hàng giả cao cấp.
Ban ngày tôi đăng, buổi tối tôi xóa, tạo dựng một hình ảnh hoàn hảo Giang Nguyệt.
Giang Nguyệt không nhìn thấy, cô ấy chỉ có thể thấy chính của tôi đăng cuộc sống khổ sở, than thở công ty tồi tệ, than thở căn đầy chuột vào ban đêm.
Giang Nguyệt rất đắc ý, tôi biết , nỗi khổ của tôi thế này vẫn chưa đủ với cô ấy.
Một ngày thứ Sáu, mẹ tôi gọi điện bảo tôi , nói có việc cần bàn.
Khi tôi , thấy Giang Nguyệt Chu Hằng đang ngồi , trên họ đầy vẻ hạnh phúc.
Giang Nguyệt còn vẫy tay gọi tôi: “Niên Niên, mau đây, tôi có chuyện vui muốn nói với cậu.”
Giang Nguyệt, vì áp lực từ gia đình, cuối cùng cũng đưa Chu Hằng mẹ.
cô ấy không cam tâm chỉ kết hôn với một người đàn ông bình thường Chu Hằng, nên đặt mục tiêu vào tôi.
Giang Nguyệt chạy mẹ tôi, nói cô ấy lo lắng tôi sống một mình quá cô đơn, nên đặc biệt giới thiệu tôi một tượng.
Người đẹp , nhân phẩm tốt, có , còn rất thích hình ảnh của tôi.
Cô ấy cười rạng rỡ: “Niên Niên, tôi đã hỏi giúp cậu rồi, ta nói rất thích cậu, chỉ cần cậu đồng ý, sính lễ không thành vấn đề, hai mươi vạn, ba mươi vạn đều do cậu quyết định.”
Giang Nguyệt đánh trúng tâm lý của mẹ tôi.
Gần đây, em tôi là Giang Tứ cũng đang bàn chuyện cưới hỏi, phía bên kia yêu cầu rất cao — một căn ở trung tâm thành phố, một chiếc xe, còn cần ba mươi vạn sính lễ.
Mẹ tôi không có , nên đã nhắm sính lễ của tôi.
tôi chưa có tượng, dù mẹ tôi có thúc giục cũng không có cách nào.
Không ngờ, Giang Nguyệt đưa người đàn ông ngốc nghếch bà.
Mẹ tôi cũng cười rất vui: “ xem, Giang Nguyệt xử với tốt thế nào, còn giúp tìm một người có điều kiện tốt vậy.”
Giang Nguyệt thở dài: “Cháu tốt với cô ấy có ích gì đâu, dì à, Niên Niên không muốn gặp ta, cháu có lòng cũng vô ích thôi.”
Mẹ tôi lập tức trách móc tôi: “ có không phân biệt được trái không? Giang Nguyệt đã tốn nhiều tâm sức vậy để tìm tượng , mà còn không chịu gặp, muốn làm mẹ tức c.h.ế.t sao?”
Còn tôi chỉ cắn môi, bắt đầu tỏ vẻ uất ức: “ không không gặp ta.”
Trong mẹ tôi Giang Nguyệt đều lóe lên tia hy vọng.
Tôi nói: “Thực đã gặp ta mấy lần rồi.”
Giang Nguyệt mừng rỡ: “Thật không? Có vẻ các cậu rất có duyên, không cần tôi sắp xếp cũng có thể gặp nhau, vậy các cậu gặp nhau ở đâu vậy?”
mẹ Giang Nguyệt, bạn của cô ấy.
Cũng hàng xóm xung quanh.
Tôi nháy với cô ấy, nói: “Ở khách sạn Thành Du, các cậu một một sau ngoài, tôi đã gặp rất nhiều lần rồi.”
05.
Gương của Giang Nguyệt trong chớp trở nên xám xịt.
Ánh của mọi người xung quanh nhìn cô ấy cũng thay đổi.
mẹ Giang Nguyệt lập tức giơ tay lên, muốn tát cô ấy, hỏi rốt cuộc đã xảy chuyện gì.
Ngay cả Chu Hằng cũng sững sờ mức quên cả cử động.