Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau Lâm Lâm bị tôi đuổi khỏi , Trần cũng chuyển theo. Hai người nhau thuê trong khu phố, biết Lâm Lâm phải do chán ghét tôi nên cố tình thuê khu hay .
Thỉnh thoảng tôi tình cờ gặp Lâm Lâm đi thang máy.
Cô vẻ rất hài lòng thành tích lớn lao thành công khuyến khích tôi dọn cô nên mỉm cười nói tôi: “Trần Niệm, cô muốn tiến về phía cô, giác thế nào? Thà dọn khỏi ngôi đó vì tôi còn cô. Còn ngôi thì sao? Mỗi lần về cô thấy khó chịu ? Nhân tiện, tôi hiện tại là do mình cô trả tiền. Để trả tiền thuê , cô bán hết những đôi giày cô tặng rồi, cô sẽ tức giận chứ?”
Khó chịu? Vậy thì tôi thấy khó chịu quá đi mất.
“Tôi thấy tiếc vì đuổi cô sớm . Cô thể tưởng tượng được niềm vui sống mình đâu.”
Lâm Lâm sắc mặt thay đổi: “Cô thật biết xấu hổ, kia rõ ràng là ba cô mua coi. Đừng nói tôi, cô thích gái, tôi lớn chừng vẫn chưa thấy gia đình nào trọng nam khinh nữ cả. Cô chỉ chiếm lấy vị trí cô thôi. Nếu phải sự phép tôi, cô nghĩ rằng cô thực sự thể sống yên đây sao?”
Tốt lắm, cô phép tôi sống chính tôi. Cô chu đáo quá.
mẹ tôi phát hiện chuyện tôi chuyển . Ngày hôm sau, tôi lái xe đến thành phố nơi tôi và học đại học. Ông gọi điện Trần , bảo nó tối hôm đó sẽ đưa Lâm Lâm về .
Điều khiến Lâm Lâm vô kiêu ngạo, như thể tôi sẽ cưới cô ngay sau cô bước vào .
Trên bàn ăn, Lâm Lâm thay đổi thái độ hống hách trước mặt tôi và trở nên quan tâm đến mẹ tôi , giả vờ như cô là cô gái rất chu đáo vậy.
ăn được nửa, tôi đột nhiên lấy chìa khóa xe trước mặt mọi người và nói: “Thật và mẹ các lái hai chiếc ô tô trong chuyến đi . vừa mua chiếc xe mới các , lát nữa xuống lầu xem thích ?”
Đôi mắt Lâm Lâm lập tức sáng lên, cô nhanh chóng kéo tay áo Trần : “Trần , nhìn kìa, chú đối anh tốt quá. Mau lấy chìa khóa xe đi.”