Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
ngay lúc cậu ta bực mình nhất chưa lời xúc phạm tôi.
Khi bị tôi ép quá, cậu ta khẽ kêu lên:
“ nương, tha cho tôi đi.”
có những người, dù đối xử họ tốt mấy, quay lưng lại đã quên hết, còn kéo nhóm để lập mình.
Tôi bất giác cảm thấy xúc động.
Cố gắng kiềm chế cảm giác cay cay nơi khóe mắt, tôi nở nụ cười cậu ấy:
“Phù Nhất Hành đã đầu tự nguyện nộp bài rồi, số lần đi học muộn và ngủ trong giảm đi rất nhiều.”
“Cậu ấy đã tiến bộ rất nhiều.”
“Nếu tiếp tục nỗ lực, chắc chắn cậu sẽ kế thừa công ty của gia đình.”
“Thật ?”
Phù Nhất Hành hơi đỏ mặt, đột nhiên hét lên giận dữ:
“ chưa đi học muộn hay trốn học, bài luôn hoàn đúng hạn, trong không lười biếng, khi các bạn có học lực kém hơn hỏi bài, cậu ấy chưa từ chối.”
“ gái tốt như thế, tại các người lại cậu ấy là học sinh kém?”
“Cố Thời Nghiên, cậu đi!”
14
“ Tề.”
Cố Thời Nghiên từ từ đứng dậy, không nhìn Phù Nhất Hành mà hướng về phía chủ nhiệm.
“Ban đầu chúng ta sẽ thực hiện theo quy chế chủ, mọi việc đều do phiếu quyết định. Trước đây người khác không , lại không được?”
“ vì học giỏi à?”
Phải công nhận, Cố Thời Nghiên rất giỏi trong việc chuyển hướng mâu thuẫn.
vài lời, cậu ta đã khéo léo đẩy trọng tâm câu chuyện sang vấn đề tích học .
Mấy người bạn của cậu ta lập tức đồng tình:
“Đúng rồi, tích học đâu phải là tất , có nhiều yếu tố khác nữa mà.”
“Quả nhiên học giỏi được ưu ái hơn nhỉ.”
Phù Nhất Hành tức giận mức nhảy dựng lên:
“Liên quan gì tích chứ? Rõ ràng là các người tụ mà!”
“Cười c.h.ế.t mất, chúng tôi không người khác, cậu ấy?”
“Kiểu tư duy hoang tưởng của cậu, ai mà nghĩ nổi?”
“Vấn đề lớn nhất của là không hòa nhập mọi người.”
“Buồn cười, người ta Toán 150, Lý 98, phải hòa nhập cậu?”
“Nếu có người không thích ấy, có thể đó là vấn đề của người khác. chục người trong không thích, chẳng lẽ không phải là lỗi của ấy?”
“……”
15
chia hai phe tranh cãi về việc phiếu của tôi.
Tề lặng lẽ quan sát, không lời.
Chờ khi tiếng cãi vã dần lắng xuống, mới bình tĩnh :
“ mình thực hiện quy chế chủ là vì tôi tin rằng các em đã đủ 18 tuổi, đã là người trưởng về mặt pháp lý, phải có quan điểm đúng đắn và khả năng phán đoán, biết chịu trách nhiệm cho những lựa của mình, chứ không phải lạm dụng quyền lực.”
“Chừng nào tôi còn là giáo viên chủ nhiệm, quy chế chủ này sẽ không thay đổi, tôi hy vọng kết quả hôm nay không phải là hình thức chủ hời hợt.”
“Tiếp tục đếm phiếu.”
……
im phăng phắc.
lúc sau, giọng đọc phiếu mới lại vang lên.
Tôi lo lắng kéo vạt áo của Phí Trình.
Không ngờ cậu ấy lại nắm lấy cổ tay tôi, trong lòng bàn tay viết từng nét chữ.
Tôi đoán hồi mới hiểu được cậu ấy viết chữ gì: “Yên tâm.”
Trong lòng tôi bỗng nhiên xao động, định lên tiếng gì đó tiếng đếm phiếu đã dừng lại từ khi nào.
Giọng Thẩm Song vang lên, đầy vẻ sụt sùi:
“ lại là tôi chứ?”
16
Sau cuộc chủ, học sinh có tích kém nhất tuần trước là Thẩm Song.
Kết quả này vừa công bố, Thẩm Song đã bùng nổ.
ta lại giở trò cũ, vừa khóc vừa la ó trong :
“Tại là hình thức chủ, tôi lại được chứ?”
“ ơi, thiên vị.”
Tề chưa kịp lên tiếng, đã có bạn học đứng lên giải thích lý do.
“Tuần trước cậu bị gian lận trong kỳ thi, là người duy nhất trong khối, thật là nhục nhã.”
“Cậu ngày nào chép bài của , sau lưng còn đặt biệt danh cho người ta, chơi trò đ.â.m sau lưng cậu quá giỏi rồi.”
“Cậu còn kéo bè lập người ta nữa…”
“Tôi đã cậu ấy ? Tôi có động vào sợi tóc nào của cậu ấy không?”
“Ai nhất định phải động tay động chân chứ?”