Trong cuộc họp cấp cao, cô trợ lý mới của Cố Bắc Xuyên bất ngờ hất nguyên cốc trà sữa vào mặt tôi trước mặt bao nhiêu người.
“Cô là cái đồ ăn không ngồi rồi, suốt ngày chỉ biết trốn trong văn phòng chơi game mà cũng dám chất vấn phương án của tôi?”
“Tôi tuyên bố, cô bị sa thải rồi, cút ra ngoài đi!”
Tôi bình tĩnh đứng dậy, lau vết bẩn trên mặt, nhìn về phía Cố Bắc Xuyên.
Anh ta hơi cau mày, cố ý tránh ánh mắt tôi, chọn cách im lặng.
Tôi bật cười, rút điện thoại ra.
“Ba, nghe thấy chưa?”
“Người ta bảo con cút đi rồi đấy.”