Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Để mẹ chồng tôi thoát khỏi bóng đen ly hôn, tôi đã nghỉ việc.
Dẫn bà đi làm tóc, làm đẹp, nhảy đầm.
bà hòa nhập một môi trường khác.
Ai ai cũng hâm mộ bà có một cô con hiếu thảo.
“Tiểu Nhược là con tôi, cũng là con tôi.”
chị Trăn tìm lúc tôi và mẹ chồng đang ăn tây.
Đều là phần đầu , phần đuôi , đó là phần dành riêng cho Trăn.
Tôi không tranh giành với ấy đâu.
“Mẹ.”
Các cô ta một trái một phải ngồi bên cạnh mẹ chồng tôi, bắt đầu than thở.
“Bố mà chung sống với bà già kia.”
“Mụ già kia cũng thật không xấu hổ, bên đó không ly hôn, bố, bà ta chính là vì bố.”
Mẹ chồng tôi rất bình tĩnh nghe xong.
Sau đó hỏi một câu: “Các con muốn gì?”
“Mẹ, mẹ cho con ít đi, căn kia để không cũng lãng phí, chi bằng cho con .”
Tôi nhét tây miệng.
Nhìn mẹ chồng tôi.
Tôi mong bà ấy tỉnh táo một chút, đứa con bà ấy chính là sói mắt trắng.
Nuôi mãi không no.
chỗ bố các cô ta không được lợi ích gì, mới nhớ mẹ mình.
Bà ấy rút tay về, nói với đứa con : “Ba căn tôi đều cho thuê rồi, chờ Tiểu Nhược sinh con, tôi lập tức sang tên cho đứa bé, các cô đừng có mơ tưởng.
, tôi thích tiêu thế thì tiêu, tiêu thừa cũng không cho các cô, các cô hết hy vọng đi.”
đứa con bà ấy vừa nghe, tức giận vô .
bà ấy mắng: “Có người mẹ mẹ không? Mẹ…”
Tôi tiến lên cho mỗi người một tát.
Chưa hết bực đánh thêm nữa.
Túm tóc các cô ta kéo ngoài: “Cho các người mặt mũi rồi đúng không, dám tôi làm loạn, các người tưởng tôi ăn chay hả?”
Ném lớn, hung dữ trừng mắt các cô ta: “Cút cho tôi.
Lần sau tôi gây chuyện, tôi đánh nát mặt các người, xé rách miệng các người. chọc giận tôi, tôi các người hắt phân, hắt sơn, các người tôi làm được đấy.”
Tôi đóng sầm .
Nhìn mẹ chồng đang ngồi trên ghế sô pha rơi nước mắt.
“Mẹ, con đánh các cô ta, mẹ có đau lòng không?”
Bà ấy lắc đầu.
Giơ tay lau khóe mắt: “Mẹ đang nghĩ, nếu sớm hơn mấy năm, tôi mạnh mẽ một chút, không nhu nhược , dạy dỗ các con cho tốt, có phải nó không biến thành bộ dạng không.”
Tôi muốn nói là đúng.
Đừng thấy Trăn ngoài đường hoàng đàng hoàng, vừa nhìn thấy bố ấy, liền chuột thấy mèo.
Không dám hó hé một tiếng.
Tôi cũng hiểu rõ, tôi thật sự nói đúng, bà ấy nhất định nghĩ quẩn, đi tìm chết.
“Mẹ, mẹ sinh các cô ta nuôi lớn, không bán đi, không bỏ mặc cũng đã rất tốt rồi. Hơn nữa phụ nữ lứa tuổi các mẹ, đều đấy, lúc trẻ sợ mẹ chồng, già rồi sợ chồng.
Mẹ, , đều là mẹ, mẹ muốn cho các cô ta thì cho, con không có ý kiến gì.”
Căn cũng là tôi bỏ trả trước, Trăn trả góp hàng tháng.
sinh hoạt ấy phải chi, số tôi ba người chia nhau tiêu vặt.
Đàn ông có thì thay lòng.
Tôi tuyệt đối không để Trăn có nhiều trong túi.
Nhưng mà có vài người, chính là rất cách chọc tức người khác.
Dì Lâm và Chí Hằng mà chuyển khu chung cư nhỏ tôi , ngày cũng nhau đi nhảy đầm.
Mẹ chồng tôi bị người bọn họ liên thủ bài xích bắt nạt.
tôi có thể nhịn được không?
Không thể!
10
Tôi tha cho bọn họ một con đường sống, bọn họ không đi, cứ đ.â.m đầu chỗ chết.
Tôi đành phải thành toàn cho bọn họ.
Vì tôi mua một loa, phát đi phát quảng trường.
“Mọi người thấy chưa, lão già kia ve vãn nhau kìa, một người không giữ mình, quyến rũ chồng bạn thân; một người không gì, ngủ với bạn vợ.”
Bọn họ không xấu hổ, tôi giẫm bọn họ xuống đất.
Bọn họ bị người ta trỏ, muốn bỏ đi, tôi cầm loa đi theo phía sau.
Thu hút người qua đường vây xem.
Có người hỏi tôi là ai: “Tôi á, người không bằng lòng trước sự bất bình lên tiếng, nên tay thì tay, người tốt bụng.
Không tin sao?”
“Tin hay không thì có liên quan gì, bà cô, tôi kể cho bà nghe thêm nhiều chuyện bát quấy về bọn họ, đảm bảo sau bà tán gẫu, vững vàng vị trí trung tâm.”
Bọn họ tưởng là xong rồi sao?
Nằm mơ đi nhé.
Tôi khu chung cư chồng dì Lâm .
Ngay hô nửa tiếng, con trai lớn bà ta vội vàng chạy , đập nát loa tôi.
tôi thở hổn hển: “Cô có ý gì?”
Tôi xắn tay áo: “Muốn đánh nhau à?”
có một mình ta, tôi thật sự không sợ.
với em trai ta, lên, tôi cũng không hề nao núng.