Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 10

10

đó, tần suất xuất hiện trước tôi tăng gấp đôi, sự hiện diện của anh ấy mạnh mẽ mức khiến tôi nổi da gà.

Đặc biệt mỗi khi đối diện anh ấy, tôi đều cảm thấy áp chế bởi cái uy của chức vị mà anh ấy mang.

Tôi không thích cảm giác đó muốn tránh xa chuyện yêu đương nơi công sở.

lý do đó của tôi làm cho tức , anh ấy biện luận rằng sao cấp trên lại không có quyền theo đuổi cấp dưới.

Tranh luận mãi, đột nhiên anh ấy dừng lại, cúi xuống buộc lại dây giày của tôi đã lỏng ra lúc nào.

Buộc dây giày xong, anh ấy chống tay hông rồi tiếp tục tranh luận tôi.

chúng tôi đang chạy bộ, anh ấy mặc đồ thao thoải mái, trông trẻ trung hơn vài phần so khi mặc đồ công sở.

Tôi không kìm mà thốt : “Mẹ tôi bảo, đàn ông mà cãi lý phụ nữ thì không lấy làm chồng .”

bỗng chốc như nghẹn lại, khuôn đỏ bừng, miệng câm như hến.

Vẻ đó chẳng hiểu sao lại chọc đúng vào điểm của tôi, khiến tôi bật thành tiếng.

Tối hôm đó, tôi nhận gọi Nhiên, người đã lâu không liên lạc.

Có lẽ anh ấy đã uống rượu, tiếng anh kìm nén tiếng khóc hỏi tôi: “A Chí, đón anh nhà có không?”

Tôi sững người một chút, cuối chỉ : “Anh uống nhiều rồi,” rồi cúp máy nhắn bạn của Nhiên đón anh ấy.

————-

Cuối , tôi cũng hẹn hò .

Mọi chuyện diễn ra nhẹ nhàng suôn sẻ.

Ba tháng sau khi chúng tôi hẹn hò, anh ấy chuyển sang chi nhánh mới thành lập để làm trưởng phòng.

Tôi trêu anh rằng có phải anh chi nhánh để tránh tình huống yêu đương nơi công sở không.

nhướng mày: “ nghĩ gì vậy? Tất nhiên công ty tăng lương cho anh 20%.”

Tôi giận tím , cầm gối ném qua: “Đừng có khoe khoang trước !”

Anh nhẹ, dễ dàng bắt lấy cái gối đặt nó sofa, rồi cúi xuống đặt một nụ hôn trán tôi.

gì tiền nong chứ, anh của mà.”

Sau một năm hẹn hò, chúng tôi đăng ký kết hôn.

Vào mùa xuân khi vạn vật hồi sinh, tôi khoác chiếc váy cưới trắng tinh, trở thành cô dâu của .

Ngày đó cũng lần cuối tôi gặp Nhiên.

Cả con người anh ấy đã trầm tĩnh hơn rất nhiều, nhưng giữa hàng lông mày dường như có thêm một chút u sầu không xóa tan.

Tính cách Nhiên vốn phóng khoáng, không thích sự gò bó, trang phục thường ngày của anh cũng thiên phong cách thoải mái, hiếm khi mặc đồ trang trọng.

Tuy nhiên, lần này anh mặc một bộ vest đen, chỉnh chu đứng đắn.

Tôi thậm chí còn nhận ra rằng đôi khuy măng sét mà anh ấy đang đeo món quà tôi đã tặng anh năm xưa.

Trước khi làm lễ, chúng tôi có một trò chuyện ngắn.

Anh : “Sau khi chia tay, anh đã khắp nơi, đúng như kế hoạch của , trải nghiệm nhiều điều.”

Tôi gật đầu: “Vậy thì tốt rồi, anh đã có sống mà mong muốn.”

“Nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng trong lòng, như không tìm thấy nơi để dừng chân.” Anh gượng, nụ còn đau đớn hơn cả khóc, “A Chí, xem, tại sao con người luôn phải mất mới biết hối tiếc?”

“Rõ ràng những ngày bình yên bên nhau cũng rất tốt.”

Tôi không biết phải trả lời anh thế nào, nghĩ mãi rồi cũng chỉ có : “Con người nên nhìn phía trước, đừng mãi quay đầu nhìn lại nữa.”

Quá khứ đã qua rồi, không thay đổi, cũng không quay lại.

xa, phù dâu gọi tên tôi, tôi cần chuẩn vào lễ đường.

vậy, tôi khẽ gật đầu anh, nâng váy cưới quay lưng .

Vừa vài thì nghe thấy Nhiên gọi tôi lại.

Anh đứng đó một , mắt đỏ hoe, có giọt nước mắt lấp lánh.

Giọng anh khàn khàn : “A Chí, anh nợ một lời xin lỗi.”

sự ích kỷ của anh lúc đó, anh đã bỏ lỡ hết lần này lần khác những cơ hội mà dành cho anh, anh đã phụ sự chờ đợi của .”

“Xin lỗi .”

Dường như cuối , cho mối tình đã kết thúc lâu ấy, cũng có một dấu chấm tròn vẹn.

Mọi chuyện đã trôi theo gió.

Những vết thương mà mối tình đó để lại, đã chữa lành bởi hạnh phúc sau này.

Không ai mãi dậm chân tại chỗ ký ức của quá khứ.

Rồi mọi người sẽ tiếp, sớm hay muộn mà thôi.

Tôi gật đầu anh một câu: “Hãy bảo trọng.”

Sau đó, dưới ánh mắt của Nhiên, tôi từng phía giai đoạn mới của đời .

đó, đời mỗi người như biển rộng, mỗi người tự trôi hướng khác.

Kết thúc phần chính

Tùy chỉnh
Danh sách chương