Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tỷ tỷ nhìn ta với vẻ hâm mộ, phải biết rằng điều này tốt Thái tử điện hạ nhiều.
Ừm… Lục hoàng tử đôi lúc kiêu ngạo cũng hơi đáng yêu.
ta không thích kiểu này, nữa lừa.
Tỷ tỷ thở dài: “ phải làm sao bây giờ? Gạo đã nấu thành cơm rồi.”
“Hay là ta hòa ly?”
“Muội điên rồi à? Sao có hoà ly , nữa muội không sợ Hoàng thượng trách tội sao?” Tỷ tỷ lời ta nói làm cho giật mình.
Ta xìu xuống, phải làm sao?
Tỷ tỷ chợt lóe lên một ý: “Hay là ta đổi chồng đi?”
???
Tỷ có nghe thấy mình đang nói không? Càng hoang đường không!
“ ta thử trước, không thì đổi lại ngay!”
“Nếu , đây chính là tội lừa gạt Hoàng thượng!” Ta không tin nhìn tỷ tỷ.
“ muội muốn cứ này mãi sao?”
3
là, dưới sự “đe dọa dụ dỗ” của tỷ tỷ, ta “ ép buộc” thay về Thái tử phủ, tỷ tỷ thì thay ta về phủ Lục hoàng tử.
Trở lại Thái tử phủ, nhìn thấy Thái tử điện hạ đang đi tới, ta có chút hoảng hốt.
Giờ phải làm sao? Là thẳng luôn? Hay là thẳng luôn đây?
“Thái tử điện hạ.”
Cuối lý trí vẫn chiến thắng, dù sao chuyện thất lễ này mà truyền ngoài thì cha ta sẽ tức c.h.ế.t .
Ta lặng lẽ cúi đầu hành lễ, rồi bước chân định lẹ.
May là trời đã khuya, Thái tử điện hạ chắc không nhìn rõ đâu nhỉ.
“Khoan đã.”
Vừa đi vài bước đã gọi giật lại, quay lưng về phía Thái tử không thấy rõ sắc hắn, ta cũng không dám quay đầu.
“Thái tử điện hạ chuyện sao?”
rồi?
Không nào, tuy ta và tỷ tỷ giống nhau đúc, nếu không phải người quen thì chắc chắn không phân biệt .
“Hôm nay ngoài không phải mặc bộ váy này.”
!!!
Chuyện này? Thái tử điện hạ nhớ tỷ tỷ ta mặc váy ngoài sao?
“Bẩm điện hạ, thiếp thân… thiếp thân hôm nay lỡ làm bẩn váy áo, bộ này là mua ở tiệm may.”
Đúng, không sai, chính là .
“Thật sao? tại sao …”
“Thái tử điện hạ, thiếp thân hôm nay mệt mỏi e là không trò chuyện điện hạ, trời đã khuya xin điện hạ nghỉ ngơi sớm, thiếp thân cáo lui.” Nói xong, ta vội vàng .
Ta không biết, Thái tử điện hạ nhìn bóng lưng ta rời đi với vẻ trầm ngâm.
màn đối đáp vừa rồi đã khiến ta gióng lên hồi chuông cảnh báo, tỷ tỷ có nói Thái tử điện hạ nhớ mặc váy đâu! Nhìn vẻ hắn khi nói chuyện, hình cũng không lạnh nhạt lắm nhỉ?
Rốt cuộc là có vấn đề đây?
Cũng không biết tỷ tỷ bên kia nào rồi.
Lúc này, nha hoàn dẫn một người vào, người đó hành lễ rồi nói rõ lý do: “Tham kiến Thái tử , nô tỳ là người của phòng bếp, quản sự sai nô tỳ hỏi, mấy hôm trước phủ có đầu bếp mới, không biết có hợp khẩu vị của người không? Nếu không thì đuổi đi.”
Ta sững người, quả nhiên quản gia Thái tử phủ không phải dạng vừa đâu, thật chu đáo.
vấn đề là ta không phải Thái tử thật sự a!
Để tránh lộ tẩy, ta và tỷ tỷ không hề nói với nha hoàn thân cận.
Nói cách khác có ta và tỷ tỷ biết chuyện này.
“Rất tốt, cứ để lại đi.” Nói xong, ta nở một nụ cười mà mình cho là rất đẹp.
Cứ tưởng đây là một khúc nhạc đệm, sau này sẽ bình an vô sự.
Ai ngờ sáng sớm hôm sau Thái tử điện hạ lại sai người mời ta , đây là vở kịch nữa?
Tỷ tỷ từng nói rất ít khi gặp hắn, chứ đừng nói chuyện .
Da đầu ta tê dại, phải làm sao bây giờ?
Ta bỗng dưng muốn bỏ trốn.
Biết trước có chuyện này thì ta nhất định sẽ không đồng ý thay tỷ tỷ, ta sợ mạng quá!
Ta căng da đầu bước vào sân của Thái tử, thấy hắn nhắm mắt dựa vào giường, một thân trường bào màu trắng, mái tóc đen mực một sợi dây buộc lại, ngón tay thon dài đang cầm một quyển sách đang mở.
Sắc đẹp hại người!
“Thiếp thân muộn, để điện hạ chờ lâu rồi.” Ta bước chỗ cách hắn hơi xa, hơi cúi đầu hành lễ.
Thái tử mở mắt, đôi mắt đen láy sâu thẳm dần dần trở nên trong veo, giọng nói lười biếng vang lên: “Không sao, là ta chưa báo trước với Thái tử , mong Thái tử đừng trách.”
“Điện hạ khách sáo rồi.”
“Lần đầu tiên Thái tử sáng, không biết những món này có hợp khẩu vị của không?” Thái tử chậm rãi múc một bát cháo đưa cho ta.
Ta thụ sủng nhược kinh, đứng dậy luôn: “Đa tạ điện hạ!”
“Thái tử không cần câu nệ, ta không câu nệ những quy củ đó.”
“Vâng, đa tạ điện hạ.”
sáng này có nói là rất thoải mái, có vài món đúng là ta thích, dưới sự cám dỗ của mỹ thực ta nhất thời quên mình đang ở đâu, thả lỏng tâm tình.
“Nghe nói Thái tử và muội muội tình cảm rất sâu đậm, thân thiết mức có mặc chung quần áo, các đã từng thay nhau chưa?” Thái tử thờ ơ, là thuận miệng hỏi .
!!! Nguy hiểm!
Ta cười ha hả: “Thái tử điện hạ nghĩ nhiều rồi, chuyện này ta không dám làm đâu…”
Thái tử gật đầu, liếc nhìn ta một cái.
Không hiểu sao, ta cảm thấy ánh mắt đó đã nhìn thấu tất cả, mọi bí mật trước hắn đều không che giấu.
Ta vội vàng lấy cớ trong viện có việc rồi .
Không , cứ tiếp tục này thì tiêu đời.
Ta vội vàng về phòng viết thư cho tỷ tỷ, hẹn gặp .
Mấy ngày sau đó, ta thỉnh thoảng lại gặp Thái tử, hoặc là hắn mời ta .
Chuyện này triển không đúng lắm, nếu Thái tử ta và tỷ tỷ hoán đổi thân phận thì sao hắn không tìm ta đối chất?
nếu chưa thì sao hắn lại giống chim công xòe đuôi ? Hay là hắn đã điểm tốt của tỷ tỷ, muốn đối xử tốt với ?
Khả năng này lớn , phải làm sao? Ta đâu phải tỷ tỷ!
May mà tỷ tỷ đã hồi âm, ta hẹn gặp nhau ở Túy Xuân Lâu.