Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
khi tốt nghiệp, tiện việc đi , mua tôi một hộ rộng rãi ở trung tâm thành phố.
Bạn trai tôi biết chuyện, liền đề nghị hai đứa đi đăng ký kết hôn, bảo tôi tên anh ta hoặc hai đứa vào sổ đỏ.
“Bây giờ thị trường bất động sản không ổn định, mua nhà là có . Nhưng ai kêu anh yêu em quá chi, anh sẵn sàng em gánh vác .”
Tôi nói nhà tôi mua hết bằng mặt , chẳng có gì , nên từ chối. Ai ngờ anh ta lập tức nổi đóa lên.
“ hết thì đã sao? Có phải do chính cô kiếm đâu! Nói trắng ra là cô bám bố !”
Tôi liếc anh ta một muốn trật mắt, đầu chỉ thấy mấy bàn tính đập thẳng vào mặt mình.
Kết hôn là không thể nào, chia tay thì khỏi bàn.
Nhưng tôi không ngờ, những chuyện mất mặt hơn anh ta còn ở phía .
1
quán cà phê, bạn trai tôi – Tên là Chí – đang việc trên laptop. Tôi tựa lưng vào ghế, vừa đọc tin nhắn nhóm gia đình là chuẩn bị mua nhà tôi, liền không nhịn mà bật cười thành tiếng.
hộ rộng 200m2 ngay trung tâm, đã trang trí đầy đủ, chỉ cần xách vali vào ở. Tôi mừng như điên.
Chí ngẩng lên, cau mày nhìn tôi: “Đây là quán cà phê, nói nhỏ chút đi, đừng ảnh hưởng khác.”
Tôi vẫn còn ngập tràn niềm vui sắp có nhà, không hề ý biểu cảm khó chịu trên mặt anh ta, liền ghé lại gần chia sẻ tin vui.
Anh ta đột ngột đóng sập laptop lại, giọng nói bắt đầu run run: “Là ngay cạnh khu CBD hả?”
Tôi gật đầu: “Nhà em chọn tiện đi thôi.”
Anh ta im bặt rất lâu, cứ đờ ra như mất hồn.
Một lúc , đột nhiên nắm lấy tay tôi.
Ánh mắt dịu dàng mức sến súa, giọng điệu đầy tình cảm:
“ , tụi mình đi đăng ký kết hôn đi.”
“Hả?”
Tự nhiên nói gì vậy?
Tôi cố gắng giật tay ra khỏi tay anh ta, lòng hơi khó chịu vì tay anh ấy đầy mồ hôi, ướt nhẹp và dính dính.
Chí bỗng trở nên kích động, mở lại laptop, gõ gõ vài quay màn hình lại tôi xem.
“Em nhìn nè, bây giờ nhiều nhà bị tịch thu phát mãi, mà giá nhà hai năm nay bấp bênh. Mua nhà lúc là cực lớn.”
Anh ta bày ra bộ mặt nghiêm trọng như đang nói chuyện sống còn.
Nói xong còn nhẹ nhàng vén tóc tôi ra tai một cách “thắm thiết”.
“Nhưng mà , anh yêu em lắm. Anh sẵn sàng gánh em. Em có thể tên anh trên sổ đỏ, hoặc hai đứa đứng tên, mình góp.”
Tôi nhìn vào dòng tìm kiếm đầu tiên còn hiện trên màn hình laptop anh ta.
Là thông tin hỏi về tỷ lệ trước khu nhà mà tôi nhắc .
Tức là anh ta đã biết, đó yêu cầu trước ít nhất 50%.
Và giờ, anh ta muốn bỏ ra một chút , chia nửa nhà với tôi.
Thật sự là bàn tính đập vào mặt tôi còn chưa đủ.
Tôi thấy buồn nôn, liền rút ra xa một chút.
“Không cần đâu. Nhà em hết mặt , không có gì gọi là .”
Tôi nghe rõ ràng hơi thở nặng nề bên kia trở nên gấp gáp hơn. Chí bắt đầu mất kiểm soát.
“ hết thì sao chứ? Có phải cô đâu! Nói thì chỉ là bám bố thôi!”
Anh ta cố ý nói thật to câu “ bám”, khiến ánh mắt mọi xung quanh lập tức dồn hết về phía tôi.
Khinh bỉ, ghê tởm.
Tôi tức nghẹn họng, tâm trạng vui vẻ vì sắp có nhà bay biến hết.
“ tôi chỉ có mình tôi là con, họ nói , toàn bộ tài sản nhà đều là tôi. Anh không có thì thôi, đừng có chua chát với khác.”
Nói xong, tôi xách túi bỏ đi. Chí chắc tức, chẳng buồn đuổi theo.
2
Tối , có tiếng gõ cửa hộ tôi. Là Chí .
Một tay xách đồ tôi thích, thêm một túi đầy ắp bánh kẹo.
Tay còn lại ôm một bó hoa hồng.
Thấy tôi, anh ta nở nụ cười nịnh nọt.
Gương mặt điển trai khiến ta khó lòng từ chối: “ , anh sai .”
Vì chuyện ban ngày, tôi còn đang giận nên ngày chẳng uống gì.
Giờ anh ta xin lỗi, lòng tôi nguôi đi phân nửa.
khi vào nhà, Chí ân cần bày hết đồ ra. Cắt lát chanh, pha nước có đá.
Đeo găng tay vào, ngồi bóc từng con tôm hùm đất tôi.
Chẳng bao lâu, một đĩa đầy thịt tôm thấm đẫm sốt dọn ra trước mặt tôi.