Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kiếp trước, sự ích kỷ của tôi khi khăng khăng không muốn em gái đã trở cái cớ của .
Kiếp này, sự kỳ vọng của tôi em gái đã người, cái cớ đã trở công việc của mẹ.
“Đều tại con không nghe lời, mới mẹ mệt vậy.”
Cha tôi rất thích đẩy vấn đề lên đầu tôi.
vậy mới có thể nuôi dạy một đứa con gái nghe lời và hiếu thảo, sẵn sàng trở nguồn m.á.u của gia đình.
Đáng tiếc, tôi không còn là cô bé ngây thơ dễ bị dọa nạt nữa.
Tôi nghiêng đầu, nghiêm túc nói: “Không liên quan đến con, là bố mẹ muốn có em trai, mới gi….ết em gái.”
“Ai nói thế!”
Cha tôi tối sầm , nhìn ra ngoài sân, ánh mắt dừng lại ở mấy người hàng xóm tò mò.
Nhưng tôi lại chỉ tay về phía sau lưng ông, chậm rãi lên :
“Em gái nói con.”
Cha mẹ tôi vô thức nhìn về phía tôi chỉ, ngoài cái tủ quần áo hé mở ra, chẳng có .
Hai người nhìn nhau, trên thoáng vẻ bối rối.
vẫn chưa nhận ra “em gái” tôi nói đến chính là đứa con gái đã .
Chỉ nghĩ có đứa nhà ai đã nói tôi, và giờ đang trốn trong tủ quần áo nhà tôi.
Cha tôi nhanh tới, mạnh mẽ mở tung hai cánh cửa.
“Đứa nhà ai lại trốn trong tủ nhà tôi hả?”
Đáp lại ông chỉ là một đống quần áo lộn xộn.
Sắc cha tôi lập tức trắng bệch, môi run lên nhưng không thốt ra được lời nào.
“Đứa nhà ai?”
———-
Mẹ tôi bị cha tôi chắn tầm nhìn, bèn kéo lê thân thể mệt mỏi tới, sau người cứng đờ.
Ngay khoảnh khắc ấy, cảm giác dựng tóc gáy đã biểu hiện trên cơ thể mẹ tôi.
Bà hét lên một , hoảng loạn chạy ra ngoài.
Cha tôi bừng tỉnh từ cơn mơ, nắm c.h.ặ.t t.a.y cố gắng giữ bình tĩnh.
Ông nghiến răng, hỏi tôi giọng run rẩy: “Con đang nói em gái nào? Em gái đâu?”
Tôi nhìn thẳng ông, từng lời : “Chính là em gái cha mẹ đã , chẳng phải em ấy đang đứng ngay cạnh cha sao?”
Câu nói này cha tôi không chịu nổi nữa, ông hét lên một kỳ quái rồi cũng chạy ra ngoài.
Tôi nhìn bóng dáng hoảng loạn của , trong lòng lạnh lùng cười.
Sau tôi đuổi theo, lớn gọi: “Em gái, em gái ơi, em đâu rồi?”
Ông Trương vẻ hóng chuyện hỏi: “Yêu Yêu, cha mẹ cháu sao thế? Sao lại chạy gấp vậy?”
Bà Ngô lại không chú ý tới chuyện , bà tò mò hỏi về lời tôi vừa nói.
“Yêu Yêu, cháu nói về em gái cơ?”
Bà Ngô là người rất tin chuyện thần linh quỷ, phản ứng của cha mẹ tôi và những tôi nói bà đoán được phần nào.
Kiếp trước bà ta cũng vậy.
Cha mẹ tôi vì muốn kiểm soát tôi bịa chuyện, nhưng bà Ngô lại tin là thật, còn lan truyền khắp nơi.
Bà ta đâu cũng kể vì tôi ích kỷ gi….ết ch….ết em gái, đáng bị oán linh bám theo.
Ban đầu hàng xóm không tin chuyện này.
Nhưng sau khi khuôn tôi bị hủy hoại trong một tai nạn kỳ lạ, lời kể sinh động của bà Ngô không ít người bán tín bán nghi, nghĩ tôi bị oan hồn ám, tôi gần bị tất người cô lập.
Tôi dừng đuổi theo cha mẹ mình, chỉ xuống chân bà Ngô, nói: “Chính là em gái bị mẹ cháu hại ch….ết, chẳng phải em ấy đang đứng cạnh bà sao?”
con nói những lời này có sức sát thương vô cùng lớn.
Lời tôi vừa dứt, những người hàng xóm thích tụ tập tám chuyện đều sợ hãi chạy tán loạn.
Đặc biệt là bà Ngô, bà ta nhảy dựng lên, chạy xa mấy chục mét.
Tôi không định buông tha bà ta, liền chạy theo.
“Em gái ơi, bà Ngô, bà đưa em gái của cháu đâu rồi?”
Thấy vậy, bà Ngô vốn đã tái liền trợn mắt, ngất xỉu tại chỗ.
Vài giờ sau, khi cha mẹ tôi quay về, khu đều chuyện nhà tôi bị hồn của đứa em gái chưa chào đời ám.
Nhưng cha mẹ tôi không người đều , giả vờ bình tĩnh dẫn một ông cúng tới nhà trừ tà, viện cớ là hàng đến thăm.
người tuy nhưng không vạch trần, chỉ vô thức lùi xa cha mẹ tôi vài .
Cha tôi nhạy cảm, lờ mờ nhận thấy điều không ổn.
Nhưng vì đang nóng lòng trừ tà, ông không ý nhiều.
Ông nắm lấy cổ áo tôi, vừa kéo vừa lôi tôi nhà.
“Nói, con ở đâu?!”
Vừa cửa, ông vội vàng kéo tôi đến cạnh tủ quần áo.
“? Ở đây chẳng có , chỉ có em gái thôi .”
Lời tôi nói lần nữa cha tôi hoảng loạn. Ông buông tôi ra, ba gộp hai, chạy trốn ra sau lưng ông cúng.
“ ơi, nhìn xem, nó vừa nói thế !”
Ông có lẽ đã quen mấy đứa hay nói nhảm, không tâm.
“Không sao đâu, tôi pha chút nước bùa, chỉ cần nó nói thấy , anh cho nó uống một lần, vài lần là hết.”
Nói rồi, ông ta đưa mã QR nhận tiền: “888 tệ.”
Cha tôi vừa kêu đắt vừa lấy điện thoại ra.
Tôi lạnh lùng cười, rồi lên gọi một cái tên: “Vương Hổ!”
Ông cúng run rẩy, ánh mắt hoảng sợ nhìn tôi.
“Ngươi… sao ngươi tên thật của ta?!”
Tất nhiên là tôi tên ông ta.
Vương Hổ là một người từ nơi khác, xuất hiện ở đây khoảng nửa năm trước.
Ban đầu ông ta sống vô công rồi nghề, sau bỗng dưng biến một cúng chuyên lừa gạt.
Ông ta không chỉ lừa đảo, còn lợi dụng tâm lý muốn sinh con trai của người, xúi giục nhiều gia đình đem con gái sơ sinh cho hoặc rơi.
Hiện tại, ông ta chưa nổi danh lắm, chỉ mới bắt đầu làm những chuyện thất đức kiếm chút tiền.
Nhưng vài năm sau, dưới vỏ bọc hoàn hảo, ông ta sẽ trở nổi .