Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Hôm tan muộn, tôi xin đi nhờ sếp về .
Đang lái trên đường, đột nhiên có con ch.ó lớn lao ra. May sếp phanh kịp, không thì chúng tôi đã đ.â.m vào nó rồi.
Tôi ôm ngực, thở phào: “May quá sếp ơi, chó phanh!”
Không khí trong lập tức trở nên im lặng đến kỳ lạ.
Tôi nhận ra mình lỡ lời, luống cuống giải thích: “Em không có ý sếp là chó đâu, ý em là… con ch.ó nó dừng … không không, em là…”
Sếp cắt , khóe miệng giật giật: “Im miệng đi. thêm là tôi cho cô xuống ở đây bạn với con ch.ó luôn đấy.”
Tôi đành ngoan ngoãn im lặng.
2.
Có , trong giờ nghỉ trưa, tôi ngồi trong phòng nghỉ ăn bún ốc, vừa ăn vừa xem show giải trí, cười xuýt văng cả bún.
được bao lâu thì sếp gọi điện đến: “Cô có ngửi thấy gì như … ph.ân không? Có vệ sinh bị tắc không?”
Tôi ôm hộp bún ốc, nghĩ bụng: Không thể , không thể ! Tôi đã đóng kín cửa phòng nghỉ rồi , sao mũi sếp vẫn thính như chóa vậy được?
Tôi ậm ừ trả lời cho qua chuyện: “Vậy để em đi kiểm tra xem sao.”
Sếp ừ tiếng.
Mười phút , tôi dọn dẹp “tang chứng vật chứng” xong, đi báo cáo với sếp.
Sếp ngửi ngửi trên người tôi, vẻ mặt phức tạp: “Trợ Hứa, tôi bảo cô đi kiểm tra xem vệ sinh có tắc không, chứ đâu bảo cô tự mình đi thông chứ?”
Tôi liền thuận nước đẩy thuyền: “Vậy sếp ơi, chuyện này có tính là tai nạn lao động không?”
Sếp không chịu nổi trên người tôi , bịt mũi đuổi tôi đi: “Tính! Tính! Cô đi mau đi!”
3.
Thỉnh thoảng sếp nổi hứng xuống căng-tin nhân viên ăn .
Trùng hợp hôm căng-tin có cô phục vụ mới, sếp là ai.
Tôi thấy sếp tự giác xếp hàng ngay tôi, lập tức xun xoe nhường chỗ. Anh ấy không gì, cứ thế chen lên lấy .
Cô phục vụ liếc sếp: “Đàn ông đàn ang chen , không thấy ngại à?”
Sếp giải thích: “Tôi không có chen , tôi là…”
“Anh là ai thì sao? Vua chúa gì xếp hàng! này tôi bỏ qua, còn tranh với con gái thì tôi báo cáo đấy.”
Mặt sếp xanh lè như tàu lá chuối.
4.
Từ vụ ” giành giật trưa”, sếp bị tổn thương lòng tự trọng, quyết định ăn trong văn phòng.
Hôm tôi nghỉ .
Là trợ của sếp, mấy việc ăn uống của sếp thường do tôi lo liệu.
Không còn ai cạnh, sếp chỉ việc không tự lo, gọi điện ăn ngoài.
Sếp với đầu dây kia: “Cho tôi suất ăn ngoài.”
Nhân viên lịch sự hỏi : “Dạ, quý khách món gì ạ?”
Sếp nhíu mày: “Thì là ăn ngoài.”
“Ý em là, anh món gì ạ?”
“Tôi ăn ngoài!”
Hai cứ giằng co lặp đi lặp như vậy, cuối cùng nhân viên không nhịn nổi , bật khóc: “Anh hai ơi, bọn em chỉ ăn nhỏ thôi, đừng đùa bọn em ! Rốt cuộc Anh món gì vậy?”
Sếp ậm ừ lúc lâu, cuối cùng phun ra được câu: “Tôi ăn ngoài.”
5.
Sếp tôi thường đi công tác, đây là đầu tiên tôi đến sếp để thu xếp hành .
Sếp ngồi trên ghế sofa đọc tạp chí tài chính, còn tôi chân chó bảo mẫu cặm cụi.
“Sếp, áo sơ mi sếp thích mang loại màu tối hay màu sáng?”
“Thế được.”
“Áo vest mang ba bộ hay năm bộ vậy sếp?”
Sếp liếc tôi: “Tôi đi công tác, không lên sàn catwalk.”
Thu dọn xong hành , tôi chuẩn bị về .
Sếp giơ tay ra: “Đưa đây.”
Tôi ngơ ngác: “Đưa gì cơ sếp?”
Sếp thở dài: “Vé máy bay chứ gì ! Mai cô định để tôi xách hành bơi sang Pháp hả?”
Haha, sếp hài hước thật. Tôi đâu dám.
6.
Sếp tôi độc miệng thế ấy hả?
Sếp từng hỏi tôi: “Lúc cô điền hồ sơ ghi 160, 100 là chiều hay chiều dọc vậy?”
Tôi: “…”
Tôi chỗ ?
Thấy người lớn cao 100cm hả?
Sếp cười cười: “Đùa tí thôi, sao trông căng thế. Vui lên chứ!”
Tôi: “…”
Cảm ơn sếp vì đã quan tâm em, được .
, mỗi gặp tôi, sếp đều lẩm bẩm: “Chiều cao, cân nặng này, có khai gian không nhỉ?”
Haiz, ông trời ơi, xin hãy dẫn ông sếp này đi cho con nhờ!
* Do 1 cân Trung bằng 500g mình, nữ chính ghi 100 có nghĩa là nặng 50kg ấy bà con.