Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2
Tôi thực sự muốn bật cười vì tức.
Mẹ tôi, vốn bảo mẫu thuê về chăm sóc bố tôi.
Không ngờ chăm sóc đến mức lên cả giường với .
Lúc bố tôi đề nghị cưới bà ta, tôi không phản đối gì nhiều.
Dù sao mẹ tôi đã mất nhiều năm, bố muốn tìm bầu bạn, tôi hiểu .
mẹ cưới chưa yên ổn bao lâu đã bắt đầu gây .
Hết đòi bố tôi tặng quà, mua , mua xe, mua trang sức đắt tiền.
đòi nhét em trai vô dụng bà ta tôi.
Từ mang thai, bà ta ngày quá đáng.
Thậm chí còn nhiều lần yêu cầu việc, “giúp” quản lý gia đình.
Giờ đây, ngay cả tôi mua cưới muốn xen .
Ban đầu tôi còn định lý lẽ với bà ta.
Không ngờ bà ta hăng:
“Đồ không mẹ dạy! Thứ ích kỷ thiếu giáo dục như , sau tao và bố không trông cậy gì.”
“Tốt nhất chuyển hết tài sản em trai . Sau chúng tao già còn nương tựa.”
“Tương lai lang thang ngoài đường, ít ra ăn.”
Bà đắc ý, như thể tôi chiếm lợi lộc lớn.
Tôi nhìn sang bố mình, đang thu lu trong góc bàn, không lời.
Nếu bà ta về tôi, tôi thể nhịn.
bà ta dám xúc phạm mẹ tôi, nếu tôi còn nhịn thì thật bất hiếu.
Mẹ vẫn tiếp tục đổ thêm dầu lửa:
“Tao thật, mẹ thật , c.h.ế.t rồi mà còn để cái đồ ăn hại như .”
“ tiêu tiền trong .”
“Loại gen xấu như mẹ mà còn truyền gì?!”
Bốp! Tôi tát mạnh mặt bà ta.
Căn phòng lập tức chìm im lặng.
Mẹ sững sờ lúc lâu, rồi ôm mặt hét lên:
“ dám đánh tao?”
Tôi hất tung bàn ăn trước mặt:
“Nếu không phải vì bà đang mang thai, hôm nay không dừng ở cái tát đâu.”
“Nếu còn dám xấu mẹ tôi thêm câu nào nữa, tôi sẽ g.i.ế.c bà!”
Tôi lạnh lùng liếc bố cái rồi bỏ đi.
tôi đóng cửa , vẫn còn nghe tiếng mẹ khóc lóc, la hét với bố tôi:
“ cứ nhìn con bắt nạt tôi thế à!”
“ giao nó, sau chúng ta già rồi thì sao đây?”
Tôi cười lạnh trong lòng.
Bố tôi định giao tôi hay không, tôi không rõ.
điều tôi chắc , không quyền quyết định đó.
Vì, bố tôi ở rể.
Ngày xưa, bố tôi tay trắng, nghèo rớt mồng tơi.
chất lãng tử nghèo khó khiến mẹ tôi, tiểu thư giàu, mê đắm.
Vậy câu tình giữa tiểu thư giàu và chàng thư sinh nghèo ra đời.
Sau kết hôn, mẹ tôi không muốn ở ăn bám, bà tự mình ra ngoài lập nghiệp.
Chính mẹ tôi đã gây dựng gia đình.
Từ đầu đến cuối, tài sản trước hôn nhân mẹ, mồ hôi sức bà.
Còn bố tôi đó không gì, tụ tập với vài bạn thất nghiệp, bàn chính trị Mỹ và thế giới.
Nên , bố tôi không chút tiếng nào.
mẹ không điều đó, bà ta cứ nghĩ mọi trong đều do bố tôi quyết định.
Vậy nên mới cố xúi bố tôi chuyển tài sản về tay mình.