Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
nghe chính miệng anh nói anh không yêu tôi, tôi không hề thấy đau khổ. Thay , tôi thấy nhẹ nhõm, nghĩ rằng mình sắp thoát khỏi vai diễn giả dối .
Phòng khách im lặng một lâu, mẹ anh lặp : “ yêu người khác? Người gia cảnh tốt hơn Hàn Mẫn sao?”
Hứa Dịch im lặng.
Bà nói tiếp: “Mẹ không quan tâm yêu ai, nhưng không thể ly hôn. Hai đứa đăng ký kết hôn, nếu ly hôn bây giờ mà cô ta đòi tiền bồi thường thì sao?”
Bố anh đồng ý: “ yêu ai chuyện của , chỉ cần đừng Hàn Mẫn biết, giữ kín mọi chuyện được, đừng gia đình mất mặt.”
Càng nghe, tôi càng thấy buồn . Đúng “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã,” gia đình họ đều vô liêm sỉ như nhau.
Suốt đêm, Hứa Dịch không phòng ngủ.
hôm tôi dậy, chỉ thấy mẹ anh phơi đồ ngoài ban công. Nhìn thấy tôi, bà mỉm giả tạo, cố che giấu sự khó chịu nhưng không thoát khỏi mắt tôi.
“ gái dậy à? Mẹ chuẩn bị sẵn bữa , mau .”
Tôi gật đầu, giữ nụ lịch sự, cố giữ vẻ ngoài ấm cúng giả tạo .
Trong tôi , Hứa Dịch nhắn tôi một tin trên WeChat.
“Vợ à, tối nay anh sẽ cùng mấy anh em cũ, lâu lắm không gặp. Ngày mai mình về thăm mẹ nhé.”
“Anh bạn Lữ Trí Hòa” mà anh nhắc bạn học đại học của chúng tôi.
tôi không xa Hứa Dịch, nên tôi quyết định tự về trước.
Suốt ngày, Hứa Dịch không liên lạc thêm, và tôi không muốn tâm quá nhiều anh.
Khoảng chín giờ tối, nằm trên giường và lướt mạng xã hội, tôi bất ngờ thấy một bài đăng mới Lữ Trí Hòa.
một bức ảnh vui vẻ của sáu người, tất đều ngồi quanh bàn , khuôn mặt rạng rỡ. Ngay Hứa Dịch, người hiếm , có nét thoáng qua ở khóe mắt.
Tôi nhận ra sáu người trong ảnh, trong , người phụ nữ duy nhất—Lý Tình— ngồi cạnh Hứa Dịch. Dù hai người không có tiếp xúc thân mật, nhưng cơ thể Hứa Dịch nghiêng về phía cô ta. Tôi vừa định phóng to ảnh nhìn kỹ hơn thì bài đăng bị xóa.
Ngay , Hứa Dịch gọi điện tôi.
Bên kia đường truyền rất yên tĩnh, chẳng giống như anh tham gia một buổi gặp gỡ bạn bè.
“Vợ ơi, em làm gì thế?” Anh hỏi.
Tôi cố giữ giọng bình thường: “Em rửa mặt, chuẩn bị ngủ .”
Hứa Dịch hỏi: “Em không dùng điện thoại sao?”
“Không mà.” Tôi nhẹ: “Anh xong à?”
“Ừ.” Anh đáp: “Anh vừa về , giờ anh tắm ngủ.”
Cúp máy, theo một động lực không rõ, tôi quyết định lái ngôi mới của chúng tôi.
Trước , tôi nhắn tin Hứa Dịch, bảo rằng tôi thấy không khỏe. Anh không phản hồi.
7
Tôi đợi dưới khu chung cư mới của chúng tôi, trong lòng chút hy vọng mong manh rằng, dù Hứa Dịch có quá đáng mấy sẽ không dẫn bồ nhí căn nhỏ mà tôi dành bao tâm huyết tạo dựng.
suy nghĩ thì bất chợt một ánh đèn cổng khu dân cư chiếu , dừng cách tôi không xa. Một người đàn ông và một người phụ nữ bước xuống .
Đêm ở thành phố Hồ lạnh hơn, đặc biệt nửa đêm. Tôi thấy Hứa Dịch xuống cởi áo khoác và khoác lên vai Lý Tình.
Tôi quá mệt mỏi với sự tức giận, thậm chí không sức làm ầm lên nữa. Tôi gọi Giang Hoài, và chẳng bao lâu, một chiếc khác cổng khu dân cư tiến .
Giang Hoài xuất hiện, lần anh mặc trang phục đơn giản, áo hoodie và quần jeans, trông trẻ trung hơn. Anh nhanh chóng trong tòa , tôi ngồi đợi ở dưới.
Chỉ một lát , đèn trong căn hộ của tôi bật , và ngay tiếng ồn ào vang lên, khiến đèn cảm ứng hành lang bật theo. Tôi thấy nhiều cư dân bật đèn, những bóng người lố nhố trong hành lang.
Tôi tranh thủ hỗn loạn lên, nhìn thấy cửa căn hộ của mình mở toang, Giang Hoài đứng ở cửa nhìn bên trong, nơi Hứa Dịch và Lý Tình bối rối.