Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi cười bí hiểm rồi lấy bản đồng .
“Cái ?! Chỉ có 5 vạn 9 thôi ư?!”
Du trợn tròn tôi, không thể tin nổi:
“An Hạ, cậu có lén bỏ vào không? Rốt cuộc cậu đã chi bao nhiêu vậy? Nhất định mình biết, nếu không mình không đồng ý đâu!”
“Cậu cứ yên tâm đi.”
Tôi giơ điện thoại lên, màn hình hiện rõ đoạn tin nhắn chuyển giữa tôi và trai của Du. Hai chuyển rõ ràng: một 5 vạn và một 9 ngàn.
“Còn chần chờ nữa? Ký tên đi chứ!”
Tôi sang trai Du, anh ta nhanh chóng ký vào đồng, ánh tràn đầy sự biết ơn.
“Cảm ơn cậu nhiều! Thật sự cảm ơn!”
“ mà cảm ơn chứ? Đây chẳng qua là việc nhỏ thôi.”
Du xúc động đến mức không nên lời, nước cô ấy chực trào . Cô ấy nhào vào ôm chầm lấy tôi và bật khóc nức nở.
Tôi vỗ nhẹ vào lưng cô ấy, dịu dàng :
“Bởi vì cậu xứng đáng nhận điều tốt nhất.”
7
Bên phía Hàn Sam Sam và Thành, tôi tha thứ họ, hai người lập thúc giục tôi đưa trước mừng cưới. Không chỉ vậy, họ còn xin cả thông tin liên hệ của nhân viên tổ chức đám cưới và gửi lại danh sách khách mời hôm đó.
Trong danh sách mới này, có một bàn dành học lớp số lượng ít và dĩ nhiên… vẫn không có tên tôi.
Tôi kiên quyết tự tay trao quà cưới và mừng vào diễn hôn , điều này khiến họ vô bị động và tối chẳng thể làm khác. Cuối , họ buộc tên tôi vào danh sách như thể đang ban phát một ân huệ vậy.
ký đồng, tôi đã mang toàn bộ kế hoạch tổ chức hôn từng chuẩn bị Du đưa Hàn Sam Sam và Thành xem lại một lần nữa. Họ đương nhiên hài lòng, thậm chí còn hả hê vì nghĩ rằng mình đã hưởng lợi lớn tổ chức đám cưới với chi phí thấp.
đến phát hiện chi phí không 59.000 tệ như tôi từng mà đã tăng thành 60.000 tệ, họ lập nổi giận:
“Chẳng đã thỏa thuận 59.000 rồi sao? Sao lại 1.000 nữa?”
Quản lý sự kiện mỉm cười đáp lại:
“Xin lỗi anh chị, số này là đặt cọc. Lúc đầu làm việc với cô Mạnh, anh chị chưa thanh toán này. Vậy nên chúng tôi cộng vào đồng chính thức.”
Thật , 1.000 này là chúng tôi cố ý vào để chọc họ.
Cuối , dù bực bội không còn cách nào khác, Hàn Sam Sam và Thành đành ký tên vào đồng trong sự tối.
những điều khiến họ khó chịu đâu chỉ dừng lại ở đó!
Hôn ấn định 20 đó. Trong khoảng thời gian này, có lẽ vẫn còn đang giận tôi nên Hàn Sam Sam và Thành hoàn toàn không liên lạc nữa. Còn tôi thì vui vẻ tận hưởng quãng thời gian này, đồng hành Du thử váy cưới và chụp ảnh cưới.
Du bước khỏi phòng thử đồ trong bộ váy cưới trắng tinh khôi, tôi bỗng cảm thấy như trở về quá khứ. Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh cô mặc đồng phục trường xưa, tôi chia sẻ bao nhiêu niềm vui và nỗi buồn suốt những năm tháng học trò.
Dù đã bao nhiêu năm không gặp tình của chúng tôi vẫn trong sáng và bền chặt như vậy. Có lẽ đó chính là vẻ đẹp đáng quý nhất của tình thời thanh xuân.
8
trước cưới, Hàn Sam Sam và Thành mới đem thiệp mời đến công ty tôi diễn tập tại nhà hàng mà họ đã đặt. Một nhân viên kể lại rằng thiệp mời đã in và phân phát hết từ nửa tháng trước.
Tâm tư của Hàn Sam Sam và Thành chẳng khó để đoán. Nếu tôi không có thời gian đến tham dự, họ dịp thể hiện thái độ bất mãn chắc chắn vẫn mong chờ tôi gửi quà và mừng cưới qua người khác.
Thật không may họ, tôi thích xem kịch hay, và chắc chắn không muốn bỏ qua cơ hội tận chứng kiến màn diễn này.
Hôm , tôi ăn mặc lộng lẫy, lái chiếc xe sang đến khách sạn nơi cô dâu đang ở, phía còn có hai chiếc xe hộ tống với các vệ sĩ bên trong.
gia đình Hàn Sam Sam thấy tôi bước xuống từ xe sang, đặc biệt là mẹ của cô, bà lập nắm tay tôi không ngừng gật đầu:
“Ôi trời, con là An Hạ không? Sam Sam lúc nào cũng nhắc với bác về con, vừa giỏi giang vừa hiền lành, giờ con lại còn xinh đẹp thế này nữa.”
Hàn Sam Sam đứng đó, ánh pha lẫn tiếc nuối và cay đắng. Không rõ trong lòng cô nghĩ : hối hận vì đã gây chuyện với tôi hay chỉ đơn thuần cảm thấy khó chịu?
Tôi cũng không quan tâm.
“Để bác giới thiệu, đây là Hàn Tráng Tráng, em trai của Sam Sam, con trai bác. Thằng bé này vừa ngoan vừa biết điều, con thấy hai đứa đứng cạnh nhau có đẹp đôi không? Con làm con dâu bác nhé, nhà mình thành người một nhà, có tốt không?”