Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709KyQ8s3U
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trong chương trình truyền hình chơi trò “la hét không tiếng”, tôi được ghép cặp với ảnh đế.
Tôi đeo tai nghe, cố gắng đọc khẩu hình miệng của anh ấy.
Ảnh đế chậm rãi nói:
“Anh – thích – em.”
Tôi nheo mắt suy đoán:
“Trong… quần sịp em á?”
“…Trong quần sịp?!”
Tôi liếc xuống dưới theo phản xạ, hơi do dự:
“Cái này… có được phát sóng không vậy?”
Ảnh đế mím chặt môi, vành tai đỏ ửng như thể sắp cháy, ánh mắt nhìn tôi sâu hun hút.
Bình luận bay đầy màn hình:
【Tới tới tới! Nói rõ cái vụ “trong quần sịp” coi!!】
1
Sau khi bộ phim mới đại bạo, tôi nhận được lời mời tham gia một chương trình tạp kỹ giải trí.
Khi dàn khách mời được công bố, cái tên Ảnh đế Tống Diêu nổi bật giữa danh sách.
Chỉ vì đây là lần đầu anh ấy tham gia show thực tế, hotsearch bùng lên tận mấy cái liền.
Tôi nhìn dòng hotsearch và bình luận, trong lòng vui như trẩy hội.
Tôi thật có tiền đồ rồi đó trời! Vậy mà cũng được lên cùng chương trình với Ảnh đế á!
Lúc ấy tôi vẫn chưa hề hay biết, cái gọi là “có tiền đồ”… chính là “sắp nổi điên” luôn rồi.
2
Tổ chương trình đúng là giỏi chơi thiệt.
Trước khi ghi hình, họ báo trước rằng sẽ có yêu cầu về trang phục.
Tôi đến trường quay, suýt kẹt luôn trong xe không ra nổi.
Vật vã kéo cái đuôi khủng long của mình từ trên xe xuống, tôi vừa quay đầu đã sững sờ tại chỗ.
3
Đạn mạc:
【Hahahahaha chết cười mất! Ôn Hân sao mà lầy dữ zị!!】
【Người ta thì cosplay đủ kiểu vai điện ảnh, nam thần nữ thần ít ra cũng còn là… người… hahahahaha】
【Một con khủng long ngu ngơ nhìn mấy người kia, buồn cười muốn trẹo hàm luôn rồi!!!】
4
Tui cạn lời thiệt rồi, nguyên nhóm sáu người, chỉ có mỗi mình tôi là không phải loài người!
Tôi lạch bạch chạy tới chào hỏi, vừa giơ móng vuốt khủng long lên đã có người bật cười thành tiếng.
Một người cười, mấy người còn lại cũng không nhịn được, tiếng cười vang rần rần cả phim trường.
Ngay cả Tống Diêu cũng cong môi, nheo mắt cười khẽ một cái.
Tôi: “…” Xỉu. Xỉu thiệt sự.
5
Cười chán chê rồi mọi người bắt đầu dỗ dành tôi, khen bộ đồ dễ thương lắm.
Trái tim bé bỏng bị tổn thương của tôi vừa mới hồi phục được chút xíu, tổ chương trình đã lạnh lùng tuyên bố:
【Trong suốt quá trình ghi hình kỳ này, mọi người phải giữ nguyên tạo hình hiện tại.】
Dòng thông báo còn chưa hết, mấy khách mời đã bắt đầu cười rũ rượi thêm một đợt nữa.
Còn tôi, đang bắt đầu đổ mồ hôi trong bộ đồ thú bông: “…”
…Giờ mà rút lui còn kịp không vậy trời?
6
Tổ chương trình thông báo: khách mời tự do chia đội.
Toàn bộ ghi hình ba ngày tới sẽ là trò chơi và nhiệm vụ theo đội.
Lời đạo diễn còn chưa dứt, mấy người lúc nãy còn xoa xoa móng vuốt khủng long của tôi rồi khen “dễ thương ghê á~” liền lặng lẽ buông tay, lùi ra xa một chút.
Tôi: “?”
Ủa alo?
Trong dàn khách mời chỉ có một nữ khác ngoài tôi là tiểu hoa nổi tiếng – Tống Nhã, cười lên có lúm đồng tiền, nhìn cực kỳ đáng yêu.
Và rồi, với nụ cười như thiên thần, cô ấy nhẹ nhàng buông ra lời sát thương cao:
“Xin lỗi chị Ôn Hân nha~ bộ đồ khủng long dễ thương thật đó~ chân ngắn cũng dễ thương nữa~”
7
Đạn mạc:
【HAHAHAHA không phải dễ thương mà là chạy không nổi nhiệm vụ thì có! Chém người không thấy máu luôn á!】
【Ôn Hân: Miệng 37 độ sao lại nói ra lời lạnh đến vậy chứ!! HAHAHAHA】
【Chết cười, mấy người kia còn gật đầu phụ họa nữa kìa HAHAHAHA】
8
Tôi lặng lẽ rút móng vuốt lại, giọng bướng bỉnh:
“Nhã à, tay tui đã rút là không đưa lại đâu nha, một lần là dứt cả đời đó!”
Cô ấy cười tươi rồi chọn ngay Hồ Giang bên cạnh.
Tôi tức quá quay mặt đi luôn, không thèm nhìn.
Thân hình khủng long, mà trái tim mong manh dễ vỡ.
Tôi nhìn quanh tìm đồng đội, mấy người còn lại thì ngó trời ngó đất, nhất quyết không nhìn tôi.
Tuyệt vọng xoay đầu lại, vô tình đối diện ánh mắt của Tống Diêu.
Anh cười nhẹ, đôi mắt cong cong, bước tới nắm lấy móng vuốt khủng long của tôi:
“Tôi lập đội với khủng long nhỏ nhé.”
9
Tống Diêu hóa thân thành nhân vật phim gì đó tôi không biết, nhưng bộ vest vừa người cùng kính gọng vàng khiến anh trông cực kỳ khí chất.
Tôi nhìn anh mà trong bộ đồ thú bông cũng phải mê trai bất chấp.
Tay còn lại của tôi cũng vội vàng nắm lấy tay anh, cảm động lắm luôn:
“Tôi sẽ không khiến anh hối hận đâu! Tôi sẽ không kéo team tụt lại đâu! Tôi là khủng long mạnh nhất!”
Anh cong mắt cười dịu dàng:
“Chắc chắn sẽ không hối hận đâu, cùng nhau cố gắng nhé?”
Tôi gật đầu lia lịa, cái đầu khủng long to tổ chảng của tôi đập bộp vào mặt anh.
Tôi cuống quýt xin lỗi, anh chỉ cười nói không sao.
Trong một mớ hỗn loạn, cuối cùng cũng chia xong đội.
10
Đạn mạc:
【Tống Diêu hóa thân vai phản diện mà nắm tay khủng long nhỏ cười dịu dàng như vậy… ai thấy lo giùm khủng long hông…】
【Tui nghiện rồi… ship Tống Diêu × khủng long nhỏ thôi các bà ơi!!】
【Ê không nha, ship gì cũng được đừng ship điên! Nói là Tống Diêu × Ôn Hân còn hợp lý nè!】
【Tay Tống Diêu đẹp ghê… cái cảnh nắm tay móng vuốt khủng long nó vừa dị vừa… gợi cảm lạ lùng…】
【Trời ơi mấy bạn ổn không đó?!】
11
Vì đã gần trưa, nhiệm vụ đầu tiên là: chơi game để giành suất ăn trưa.
Chúng tôi chuyển vào phòng trong. Tôi quên khuấy mất là đầu khủng long của mình cao hơn đầu thật một khúc, cứ thế bước nhanh vào.
“BỐP!” – đầu khủng long đập vô khung cửa, tôi lảo đảo ngã ngửa về sau.
Lại đúng lúc dẫm trúng cái đuôi, mất đà thêm nữa.
Nhưng… không có cú ngã nào cả, tôi được ai đó đỡ lấy rất vững.
“Cẩn thận nha, khủng long nhỏ.”
Giọng Tống Diêu vang lên sau lưng, đầy ý cười.
Tôi đỏ mặt lúng túng đứng thẳng lại. Anh buông tay, sau đó lại nắm lấy móng vuốt của tôi: “Đi thôi.”
Vào cửa, anh còn giúp tôi đẩy đầu khủng long qua khung, lúc ngồi xuống còn nhẹ nhàng xếp lại cái đuôi phía sau cho tôi.
HUHUHUHU anh thiệt là!! Tôi muốn khóc luôn rồi đó!!
12
Đạn mạc:
【Tui nói rồi mà! Không đu nổi cái này thì đu cái gì nữa?!】
【Cảnh anh ấy chỉnh lại cái đuôi cho khủng long nhỏ… dịu dàng muốn chết!!】
【Thôi dẹp đi, mê trai như vầy là tự hại mình nha tụi bây!!】
【Không có dị đâu nha, tui ship Tống Diêu với Ôn Hân đàng hoàng, khủng long chính là Ôn Hân mà, giọng còn mềm xèo cute lạc lối!!】
13
Game trưa: Diễn lại câu thoại nổi tiếng!
Tổ chương trình sẽ chiếu hình gợi ý, mỗi đội giành quyền trả lời.
Một người đọc câu thoại, người còn lại trả lời phim nào.
14
Nghe tới đây, đuôi khủng long của tôi quắn lên tận trời!
Tôi! Diễn viên tuyến mười hai mấy năm!
Bên cạnh tôi! Ảnh đế Tống Diêu!
Có câu thoại nổi tiếng nào mà tụi tôi không biết?!
Nhìn sang mấy đội khác: hai người làm hài, hai người ca sĩ.
Định giành với ai? Ai giành lại?!
15
Tôi vươn cái móng vuốt ngắn ngủn của mình chọc nhẹ vào tay Tống Diêu.
Anh nhướng mày nhìn sang, dịu dàng cúi đầu ghé tai tôi:
“Sao vậy?”
Mùi hương thoang thoảng lướt qua, làm tôi ngẩn người một chút, rồi nhỏ giọng hỏi:
“Khi giành quyền trả lời, mình phải hô tên đội đúng không? Vậy tụi mình đặt tên đội gì giờ?”
16
Ngồi cạnh là Hồ Giang bất thình lình chen vào:
“Khủng long kháng chó sói?”
Tôi: “…”
Trời ơi, suýt nữa thì hát luôn “Trái tim kháng sói ~ Tình yêu kháng sói ~”
Tống Diêu: “…Xem ít video lại giùm cái.”
17
Có vẻ anh cảm nhận được nỗi uất ức câm lặng trong lòng tôi, nhẹ nhàng giơ tay xoa đầu khủng long to đùng của tôi:
“Đừng nghe cậu ta nói linh tinh.”
Tôi gật đầu lia lịa, đầu khủng long lắc lư vô tình cạ vào mặt anh, làm rối mớ tóc vốn chỉn chu kia.
Tống Diêu cong môi bật cười, dịu dàng đến mức tim tôi muốn nổ tung.
18
Mấy đội khác thấy tụi tôi rục rịch đặt tên, cũng không cam tâm tụt lại.
Chỉ chốc lát sau…
Hai diễn viên hài:
“Tụi mình là! Tui nói đúng team!”
Tống Nhã & Hồ Giang:
“Tụi mình là! À đúng đúng team!”
Tôi: “…”
Trời ơi, mấy người đừng vì trò chơi mà liều mạng vậy chứ?? Sao lắm muối thế??
Quay sang nhìn Tống Diêu, anh khẽ nghiêng người, ghé sát tai tôi thì thầm:
“Đặt mấy cái tên như vậy… quê chết được.”
Tôi gật đầu cái rụp. Anh hiểu tôi thật đó!!
19
Sau khi bàn bạc nhỏ to đầy bí mật, tôi đỏ bừng mặt trong bộ thú bông, lí nhí đồng ý.
Tống Diêu:
“Tên đội của tụi mình là: Tinh Diệu.”
(“Tinh” từ Diêu, “Diệu” từ Ôn, âm gần giống tên hai đứa.)
Anh còn cong mắt cười, giải thích nhẹ nhàng:
“Ý là tụi mình sẽ tỏa sáng như những vì sao.”
Nói rồi anh vỗ nhẹ lên móng vuốt khủng long đặt trên bàn của tôi.
Tôi: “Ừm ừm!!”
(Tui vui quá tui không thở được á…)