Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9ADpYREO9p

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Một cái tát khiến lòng bàn tay tôi tê rần, nhưng phải nói là… rất sướng!

Lạnh Huân vì muốn giữ hình tượng, chắc chắn sẽ không dám làm to chuyện.

Vì thế, lúc cô ta còn đang ngây người ra, tôi lại tặng thêm một cái tát nữa.

“Hạ Huỳnh, mày quá đáng lắm rồi đấy!”

Lúc tôi định giơ tay tát cái thứ ba, Lục Hàn Xuyên cuối cùng cũng phản ứng kịp, nắm lấy cổ tay tôi.

“Còn hơn thế nữa, các người cứ chờ mà xem.”

Tôi giật mạnh tay ra khỏi tay anh ta, quay lưng lên xe – lái thẳng.

Một tháng sau, tôi và Lục Hàn Xuyên hoàn tất thủ tục ly hôn, chính thức nhận giấy.

Còn Lạnh Huân và Hạ Thanh Minh vì tập đoàn nhà họ Hạ bất ngờ phá sản, Hạ Thanh Minh bị bắt, nên Lạnh Huân không những không gặp nổi chồng, cũng không thể ly hôn.

Cô ta tưởng chỉ cần đá bay Hạ Thanh Minh, ghê tởm đuổi tôi đi, cưa đổ Lục Hàn Xuyên là có thể hoàn thành “tam liên khiêu dũng”.

Kết quả?

Ngay bước thứ hai, đã bị phá sản đánh cho tan nát.

Không những không cưới được Lục Hàn Xuyên, mà còn phải gánh món nợ khổng lồ thay Hạ Thanh Minh.

“Hạ Huỳnh! Là mày đúng không? Tất cả chuyện này đều do mày giở trò!”

“Mày thật độc ác!

Đến cả cha ruột mình cũng dám lừa!”

“Công ty nhà họ Hạ là do ba mày và mẹ mày cùng gây dựng!

Vì trả thù tao, mày nhẫn tâm nhìn nó sụp đổ luôn à?!”

“Còn Lục Hàn Xuyên nữa – ba năm qua, mày lợi dụng thân phận ‘bà Lục’ đi theo anh ta dự sự kiện thương mại, lén liên kết với đối thủ nhà họ Hạ, từng bước một đánh sập từ trong ra ngoài!”

Đến khi Lạnh Huân biết ba năm qua tôi đã làm những gì, đã là nửa năm sau.

Vụ của Hạ Thanh Minh vẫn chưa xử xong, còn cô ta – vì là vợ hợp pháp – phải gánh nợ cùng.

Bị đám chủ nợ dí đến khốn khổ, cô ta canh trước cửa nhà tôi, chờ chặn tôi lại.

“Không phải mày định cưới Lục Hàn Xuyên à?

Sao không đi tìm anh ta?”

Tôi biết Lục Hàn Xuyên đang bận rối tung với chuyện công ty sắp lên sàn.

Nợ của Lạnh Huân nhiều đến mức khủng khiếp, chỉ cần anh ta dính một chút, bị lôi ra ánh sáng – công ty sẽ không bao giờ IPO được.

Tôi cố ý nói để xát muối.

“Con số đó… cả đời này tao cũng không trả nổi… Hạ Huỳnh, tao xin mày… cho tao một con đường sống…”

Lạnh Huân bấu chặt lòng bàn tay, bất ngờ quỳ sụp trước mặt tôi.

Cô ta từng cao quý bao nhiêu, giờ đây đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch chưa đến 100 tệ.

Khác xa trời vực.

“Cho mày một con đường sống?

Thế năm đó, mày có chừa lại con đường nào cho mẹ tao không?”

9

Tôi chỉ nhẹ gật đầu với vệ sĩ phía sau.

Họ lập tức kéo cô ta ra lề đường.

Xe tôi rồ ga chạy qua, một vệt nước bẩn bắn thẳng lên mặt cô ta.

Lạnh Huân ngơ ngác, rồi bỗng nhiên lao ra sau, đâm thẳng vào đầu một chiếc xe khác.

Chết tại chỗ.

Một tháng sau, công ty của Lục Hàn Xuyên chính thức thất bại IPO.

Không phải do tôi ra tay.

Nhưng lý do cụ thể là gì, tôi cũng không quan tâm.

Sau thất bại đó, Lục Hàn Xuyên có đến tìm tôi.

Anh ta nói, anh nhớ ra rồi – sinh nhật Lạnh Huân hôm ấy… chính là ngày giỗ mẹ tôi.

Anh xin lỗi vì tất cả những gì đã làm.

Còn nói, nếu tôi chịu tha thứ, anh sẵn sàng cùng tôi đến mộ mẹ một lần nữa.

Tôi mỉm cười từ chối.

Im lặng một lúc, anh ta lẩm bẩm:

“Không hiểu sao… năm nào cũng nhớ, vậy mà riêng năm nay lại quên mất…”

Tôi biết tại sao nhưng tôi không nói.

Bởi chính anh ta cũng không nhận ra, dù miệng thì nói người anh yêu là tôi, mọi chuyện đều vì tôi…

Nhưng anh ta cũng giống hệt ba tôi, cũng bị thứ vai diễn ngọt ngào của Lạnh Huân làm mờ mắt.

Cho dù… giữa họ có thể chưa từng vượt quá giới hạn.

Về sau, tôi ở cạnh bà ngoại, dùng khoản tiền chia được từ Lục Hàn Xuyên, sống cuộc sống không lo ăn mặc, tự do thanh thản.

Tuy bình dị – nhưng bình yên.

Và cuối cùng – thắng lợi về tay tôi.

Hết

Tùy chỉnh
Danh sách chương