Sau khi tôi mang thai, mẹ chồng ân cần thuê cho tôi một cô bảo mẫu.
Trẻ trung, xinh đẹp, dịu dàng như nước — đúng kiểu “trông con trông luôn bố”.
Ban ngày, cô ta chăm tôi từng miếng ăn giấc ngủ.
Ban đêm… lại “hết lòng phục vụ” chồng tôi trong phòng bên cạnh.
Mẹ chồng gọi đó là “người đáng tin”. Tôi chỉ mỉm cười, không khóc, không náo loạn.
Chỉ là sáng hôm sau, tôi đích thân đi đón một người về… là vợ cũ của ba chồng.
Và từ đó, cuộc chiến hậu cung phiên bản “mẹ chồng – nàng dâu – bảo mẫu – vợ trước của chồng cũ” chính thức mở màn.
Xin lỗi, tôi không thích đánh ghen.
Tôi thích đánh cả cái bàn thờ tổ nhà anh cho biết lễ nghĩa là gì.