Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
30 “ suy nghĩ”, việc đầu tiên tôi làm là chuyển ra khỏi nhà họ Phó.
thu dọn được hơn chục thùng đồ, phần lớn là quà tặng của Phó Niên, cùng một số váy áo hàng hiệu, tôi chợt nhận ra mình thật sự đã quá an nhàn những năm qua. Chẳng trách rơi cảnh bị bỏ rơi.
Tôi suy nghĩ một lúc, tìm một cửa hàng đồ hiệu cũ, họ mang hết bán rẻ trên mạng. Số tiền thu được, tôi quyên tặng cho Hội Chữ thập đỏ.
Việc thứ hai, là thuê nhà tìm việc làm.
Đối với tôi, việc này không quá khó. nhà có giúp việc, nhưng nhiều việc liên quan đến hai bố con Phó Niên, tôi đều tự tay làm.
Tôi thuê một căn hộ nhỏ một phòng ngủ, một phòng khách được trang bị đầy đủ, rồi chuyển ở.
Về công việc, tôi còn chưa kịp nghĩ sâu thì Cố Bác đã gửi lời mời.
Anh ấy muốn tôi làm nhân viên hành chính tại công ty luật của anh ấy.
Tôi không chối, vì dài xa rời xã hội, tôi thực sự cần một công việc thích nghi .
một khoảng nghỉ ngơi ngắn, tôi bắt đầu làm việc tại văn phòng luật của Cố Bác.
Công ty có khoảng hơn 200 nhân viên, riêng nhân viên hành chính đã có 7-8 . Công việc của tôi là quản lý chế độ phúc lợi khích lệ nhân viên.
Công việc không quá phức tạp, lương không cao, chỉ 5.000 tệ, thậm chí còn rẻ hơn chiếc túi xách tôi từng mua.
Nhưng đây là số tiền đầu tiên tôi kiếm được bằng chính đôi tay mình.
Làm được một , Cố Bác hỏi liệu tôi có muốn quay với nghề luật sư không.
Hồi , tốt nghiệp đại , vì Phó Niên bận rộn với công việc, lớn nhà không khỏe, tôi không làm mà tập trung chăm sóc gia đình.
này, thu nhập của anh ấy càng cao, tiền bạc giao cho tôi quản lý. Anh ấy nói tôi không cần phải chịu khổ làm việc.
Hơn nữa, tôi có con nên không muốn xa con làm.
Giờ nghĩ , một bước sai, bước nào sai.
tôi tách khỏi xã hội, trở thành một phụ nữ dễ bị nhìn thấu, việc bị chồng bỏ chỉ là chuyện sớm muộn.
Tôi đồng ý với đề nghị của Cố Bác, mua rất nhiều sách, bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi tư pháp.
khoảng này, con tôi từng muốn đến thăm tôi nhưng tôi đã chối.
Tôi bị sụp đổ dưới ngà voi, giờ là lúc con trải nghiệm mưa gió ngoài đời. có vấp ngã, tôi vẫn sẽ cố gắng xây dựng một mái nhà an toàn cho con lần nữa.
Nhờ quản gia Tô, đã làm việc cho tôi suốt 20 năm, tôi biết rõ mọi chuyện nhà.
Ngay thứ hai tôi dọn , Niệm đã chuyển , tự cho mình là bà chủ.
Cô ta còn trẻ, được Phó Niên chiều chuộng, không hành gì, chỉ mong làm phu nhân giàu có.
Phó Vi nhận ra dã tâm của Niệm thì đã muộn. Niệm đang mang thai con trai, được bố chồng tôi cưng chiều báu vật.
Nhiều lần, chồng mắng Phó Vi những lời rất khó nghe, nào là “đồ phá gia chi tử”, nào là “cắt đứt dòng dõi”.
Phó Vi tức giận bỏ nhà , nhưng Phó Niên không tìm con , còn cắt luôn thẻ tín dụng.
Cuối cùng, Phó Vi đành phải quay về, nhẫn nhục xin lỗi Niệm.
Tối hôm , con gọi điện cho tôi, vừa khóc vừa mắng:
“ là loại gì vậy? Chỉ biết lo cho bản thân! Con hồ ly ở ngay nhà, không thể làm gì sao?”
“Bố nhiều tiền thế, định khác hưởng hết à? không nghĩ cho con sao?”
Tôi chỉ bình thản đáp:
“ đang chuẩn bị cho kỳ thi tư pháp.”
Rồi cúp máy.
Phó Vi chặn tôi trên mọi kênh liên lạc, trở sớm.
Tôi phớt lờ mọi thứ, vùi đầu đống tài liệu ôn thi dày cộp đến mức sờn cả mép sách.
Cố Bác cười bảo tôi trông quay sinh viên cách đây 20 năm.
Cuối cùng, một đầu thu, tôi bước phòng thi.
tôi nhận được chứng chỉ hành nghề luật sư, tôi nhận được cuộc gọi con . Nó khóc nức nở đến không nói được một lời.
Mặc tôi đã lạnh lùng với nó một dài, nhưng sao nó là con tôi, m.á.u mủ của tôi. Tôi lập tức lên đường đến của nó. Biết được chuyện này, Cố Bác nói sẽ chở tôi .
Chúng tôi lái xe xuyên đêm đến của Phó Vi. Đến nơi, tôi mới biết bạn trai của con đã phản bội nó.
Nghe tin tôi ly hôn với cha nó “ kế” còn mang thai con trai, gã bạn trai hám lợi kia lập tức cặp kè với một cô khác.
Phó Vi nhỏ đến lớn luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng chịu ấm ức vậy, cảm giác cả bầu trời sụp xuống đầu nó.
Tôi lau nước mắt cho con hỏi:
“Con có biết cô là ai không?”
Phó Vi lắc đầu:
“Không biết, chỉ biết là cùng với con.”
Tôi bảo Cố Bác đưa nó về khách sạn nghỉ ngơi, còn tôi tự lái xe đến . Dựa theo tấm ảnh con cung cấp, tôi đứng trước cổng chờ kẻ phản bội xuất hiện.
May mắn thay, ông trời dường đứng về phía tôi. Không lâu , bạn trai của Phó Vi, Bằng, bước xuống một chiếc Mercedes. Hắn còn vòng ra phía ghế lái, nói gì với tài xế.
Đợi Bằng rời , tôi nhìn kỹ tài xế sững sờ.
đeo kính râm khẩu trang, tôi vẫn nhận ra ngay.
Là Niệm.