Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
[FULL] Chị Em Của Tôi Đáng Giá Bạc Tỷ
Tác giả: Đinh Thập Tam
Edit: Phi
☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★
Sau khi chia , tôi “đào góc tường” của gã trai cũ cặn bã, kết thân với gái hiện tại của anh .
Không cô ấy lại là một tiểu phú bà.
Thế là tôi vô tình “dẫm vai” trai cũ trở nên giàu có trước một bước…
1
Tôi chia rồi.
Lý do là vì “bạch nguyệt quang” của trai cũ trở lại.
“Xin lỗi, anh vẫn không thể quên được cô ấy.”
bằng một câu nói, anh lập tức biến tôi thành trò cười.
Sau khi chia , ngày tôi thích thú dòm ngó các mạng xã hội của trai cũ.
Thậm chí còn lần mò tìm được cả trang cá nhân của “bạch nguyệt quang” đó.
Ban đầu, tôi định so sánh xem nhan sắc của cô ấy có gì hơn tôi, tự an ủi chút thôi.
, không có chút nhan sắc, cô ấy còn là một “cô nàng hài hước”.
Ngày ngày đăng mấy cái video hài hước ngớ ngẩn, cứ thế trúng ngay vào điểm cười của tôi.
Càng xem càng thấy thích, đến mức tôi lại thành fan của cô ấy, sa vào không hay.
Tôi không hiểu nổi, cô ấy trông thông minh sáng láng vậy, lại “mắt mờ” chọn trúng tên nhỉ?
Rồi hôm ấy, “bạch nguyệt quang” đăng một trạng thái mới.
Hình ảnh là cổ của một người đàn ông.
Mặt trong có vài ký tự: HTM.
là viết tắt tên cô ấy, “Hứa Tiểu Mễ”.
Dòng chữ kèm là: “Người đàn ông này chờ tôi suốt bảy năm, gặp được người thế này, thôi chứ còn gì nữa.”
Nếu tôi nhớ không nhầm…
trước, khi tôi vừa mới hẹn hò với , anh đăng hình cổ giống y hệt thế này.
Vị trí đó trước đây khắc là “HTN”.
Chính là viết tắt tên tôi, Hứa Tinh Niên.
Tôi phóng to bức hình xem kỹ, quả nhiên, phần chính giữa của chữ M hơi thẳng.
ràng là chữ N thêm một nét thành chữ M.
này đương “tiết kiệm” thật.
cần thêm một nét là đổi thành người khác.
Còn bảy năm gì chứ.
“ không nói luôn là bảy trăm năm cho trọn chứ?!”
Cay hơn là Hứa Tiểu Mễ lại tin thật.
Đối với người khác, có lẽ tôi mừng thầm rồi “Cầu chúc cho đôi nam chó nữ tiện này hạnh phúc lâu dài.”
Nhưng Hứa Tiểu Mễ là một cô nàng hài hước ngây thơ.
ràng, cô ấy vẫn là một cô gái chưa hiểu sự đời.
Trong lòng tôi tràn đầy chính nghĩa, muốn cảnh tỉnh cô ấy chạy thoát khỏi càng sớm càng tốt.
Nhưng Hứa Tiểu Mễ là một blogger, hiện đang làm tự do toàn thời gian trên mạng xã hội.
Còn tôi, tôi không hề có chút giao thoa với cuộc sống của cô ấy.
Thân phận của tôi khá nhạy cảm, nếu tôi bất thình lình đến nói xấu chắn cô ấy sẽ không tin.
Đang suy nghĩ làm gặp được cô ấy, không cuối tuần khi phòng gym, tôi lại thực sự đụng phải cô nàng.
Ngoài đời, Hứa Tiểu Mễ y như trong vlog.
Cô ấy mặc một bộ đồ ôm sát, làn da trắng đến mức phát sáng.
Tóc cô ấy búi cao, lộ vầng trán mịn màng, mỗi khi cười là có hai lúm đồng tiền nhỏ xinh nơi khóe miệng.
Hiện tại, Hứa Tiểu Mễ đang ở khu vực huấn luyện cá nhân, thư giãn cùng huấn luyện viên.
Động tác của cô ấy trông có vẻ thư giãn đấy, là… tư thế này có chút mờ ám nhỉ?
Tôi nhìn lướt qua vị trí đặt chân của huấn luyện viên, cơn giận bốc ngùn ngụt.
Tôi lặng lẽ lấy điện thoại video rồi bước đến, vỗ vai gã .
“Này, anh, đứng .”
Gã huấn luyện viên lại nhìn tôi, cười hỏi: “Chị gái, có việc gì ?”
“Anh tên gì, chứng huấn luyện lấy ở đâu?”
Gã huấn luyện viên bị tôi hỏi cho sững người: “À…?”
Tôi thẳng thừng mở đoạn video vừa , đưa trước mặt hắn: “Ở chỗ các người dạy học viên kiểu này à? sờ , chạm eo, còn tiện thể cọ cọ chân luôn đúng không?”
Không tôi lại video, gã thay đổi thái độ ngay lập tức, tức giận nói: “Cô là ai thế, đừng cản trở việc chúng tôi luyện. Chỗ chúng tôi là vậy đó, không có tiền đừng làm loạn.”
Gã định kéo Hứa Tiểu Mễ : “Em gái đừng nghe cô nói bậy, cô không hiểu gì đâu.”
“Không hiểu gì?” Tôi bật cười như nghe chuyện hài: “Khi tôi bắt đầu gym anh còn ở nhà mẹ chơi nhảy dây đấy.”
Tôi kéo Hứa Tiểu Mễ sau lưng mình, rồi nói với gã : “Gọi quản lý của các người đây, tôi muốn nghe xem anh giải thích thế .”
“Gọi mẹ cô ấy!”
Gã huấn luyện viên ràng là chẳng có tí lịch sự , gã phẫn nộ giơ định đẩy tôi một cái.
Người gã đầy , một cái tát của gã có khi lực không hề nhỏ.
Hứa Tiểu Mễ hoảng sợ, hét lớn: “Chị ơi, cẩn thận!”
Tôi nhấc chân đá một phát.
Gã ngã phịch xuống đất, mặt đầy đau đớn.
Tôi lạnh lùng cười: “Tôi nhắc rồi, chị đây gym từ khi cậu còn đang chơi nhảy dây đấy.”
Cuối cùng, quản lý đến giải quyết sự việc, sa thải ngay gã huấn luyện viên kia và miễn toàn bộ phí huấn luyện cá nhân cho Hứa Tiểu Mễ.
Cô ấy bước cùng tôi, vẻ mặt còn sợ hãi, khóe mắt đỏ hoe.
“Đây là lần đầu em với huấn luyện viên riêng. nãy em thấy khó chịu, nhưng anh bảo ai vậy, bảo em đừng ngại. Nếu không có chị, em…”
Hứa Tiểu Mễ hít sâu một hơi, ánh mắt ánh vẻ kiên cường trở lại rồi nở nụ cười.
“Nhưng , chị ơi, cú đá của chị thật quá ngầu. Tối nay chị có rảnh không? Chị giúp em tiết kiệm tiền huấn luyện, em mời chị bữa ăn nhé!”
Tôi vốn muốn làm quen với cô ấy, nên gật đầu đồng ý.
Ai , khi Hứa Tiểu Mễ dẫn tôi vào một nhà hàng sáu và rút chiếc thẻ đen thanh toán, tôi vẫn không khỏi ngỡ ngàng.
“Thật , không cần thiết phải tốn kém thế này đâu.”
“Cần chứ, chị là ân nhân của em .”
Nói rồi cô ấy số gọi điện, đầu bên kia là , giọng cô ấy ngọt ngào vang .
“Anh à, tối nay em ăn với chị em, không cùng anh được đâu.”
Không bên kia nói gì, Hứa Tiểu Mễ mỉm cười hạnh phúc.
“Em biết rồi, em anh .”
Cô ấy gác máy, nhìn tôi chớp chớp mắt.