Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kiếp trước, chồng tôi con đã đám do trò đùa ác ý trẻ nhà hàng xóm.
Sau sự việc xảy ra, chồng dẫn theo con trai trốn ra nước ngoài ngay đêm.
Ba mẹ tôi ba mẹ chồng không cách nào để đòi lại công lý, bốn già thì hoá điên, thì từ giã cõi đời.
Linh hồn tôi lơ lửng trên không trung, giương mắt nhìn cái địa ngục trần gian .
May mắn thay, tôi đã đi ngược với luân hồi, sống lại nửa tháng trước trận hỏa hoạn đó xảy ra.
Lần , tôi muốn cả nhà phải trả giá bằng m.á.u thịt.
1.
Tôi sống lại nửa tháng trước bị thiêu .
Thủ phạm gây đám , chính là trẻ bảy tuổi ở nhà đối diện.
đặt pháo Gatling cửa sổ nhà tôi. Hôm đó, tôi lại vừa hay mở cửa phòng ngủ để thông gió. Pháo lan sang rèm cửa, mùa đông hanh khô, lan ra rất nhanh.
Hôm đó là kỉ niệm ngày cưới chồng tôi, chúng tôi uống đôi chút ngủ rất sớm, cả con chúng tôi thế.
phòng toàn là khói tôi bừng tỉnh giấc, đợi đến tôi đánh thức chồng con thì bên ngoài đã đến nỗi biến dạng rồi. Chúng tôi không ra ngoài được, chùm chăn ướt chờ đến .
Cô con năm tuổi tôi khóc lóc: “Mẹ ơi, con đau quá, mẹ ơi…”
Tôi không làm gì cả, đành cố gắng hết sức dùng cơ chặn lấy ngọn đang dần nuốt chửng con mình.
Chồng tôi cố gắng để tự , lao bếp lấy nước dập . Tiếc thay, quá dữ dội, nước ngọn bùng lên, chồng tôi ngã xuống đất không bao giờ tỉnh lại được nữa.
Ngọn đã rất lâu.
Khoảng cách giữa các ngôi nhà khu dân cư cũ rất hẹp, thêm đó là những đống đồ linh tinh chất ngổn ngang xe hoả không đến ngay được.
Đã vậy hành lang còn chất đầy bàn, ghế, hộp carton cũ kĩ việc giải càng trở khó khăn hơn.
nhà ba chúng tôi cứ vậy mà bị thiêu , đến cả xác chẳng còn.
Sau chúng tôi qua đời, ba mẹ tôi ba mẹ chồng vội đến lo liệu hậu sự.
Bà Trần nhà đối diện hả hê : “Tôi đã bảo chồng nhà Tiểu Mục dọn dẹp đống đồ linh tinh từ lâu rồi nhưng chúng không nghe, thậm chí còn cãi nhau với tôi.”
“Giờ ba nhà chúng hết rồi, hại nhà tôi không ai dám thuê nữa, đúng là xui xẻo mà.”
Bà lão bên cạnh tiếp lời: “Hai chồng Tiểu Mục còn trẻ như vậy, sao lại không biết chú ý an toàn chứ. thương con mới năm tuổi chúng …”
Bà Trần bĩu môi: “Theo tôi thì đây là báo ứng. Tôi với chồng chúng làm hàng xóm mấy năm nay rồi. thật, chúng chẳng tốt đẹp gì đâu, đặc biệt là A Mục, vài ba bữa lại cãi nhau với tôi lần, còn mắng cả Thần Huy nhà tôi nữa chứ.”
tám chuyện khắp nơi, không hề kiêng kị gì gia đình tôi.
Mẹ tôi khóc đến nỗi không thở được, vội vàng thanh minh: “Bà đúng là cái đồ dối không chớp mắt, rõ ràng là bà chất đồ đạc bừa bãi bên ngoài hành lang lính hoả không kịp thời hộ. Còn cả cháu đích tôn táng tận lương tâm bà, bình chữa đang yên đang lành lại tháo ra xịt vui, đến lúc cần thì chẳng còn gì cả.”
“Giờ bà lại đổ oan con con rể tôi, bà biết nhục không thế? Tôi bà biết, bà mới chính là kẻ hại con tôi, bà bị…”
Mẹ tôi còn chưa kịp hết câu thì Lưu Thần Huy đang đứng sau bà Trần đột nhiên lao ra, húc thật mạnh bụng mẹ tôi.
Trước chúng tôi gặp nạn vài ngày, mẹ tôi mới bị bong gân ở chân. Cú va chạm bà ngã ngửa ra sau.
May thay ba tôi tinh mắt đưa tay ra đỡ lấy, nếu không thì mẹ tôi đã bị thương nặng.
Thấy mẹ tôi bị đụng phải, bà Trần không những không xin lỗi mà còn nhổ nước bọt: “Bà muốn tống tiền tôi đấy à? trẻ thì khỏe đến cỡ nào được? Bà lảo đảo như thế là sao? Tôi đã rồi, nhà mấy không ai tốt đẹp cả.”
vài khu dân cư nhìn thấy Lưu Thần Huy đặt pháo nhà tôi đã lén ba mẹ tôi sự thật, đề nghị ba mẹ tôi báo cảnh sát, lập đơn kiện.
Tiếc rằng khu dân cư không camera, pháo hoa đã bị tiêu hủy, thằng bé kia mới bảy tuổi, dù báo cảnh sát thì đành để vậy vì không đủ chứng cứ.
Ba tôi đột nhiên mất đi con duy nhất, con rể cả cháu . Ông cầm d.a.o xông nhà hàng xóm định liều mạng, không ngờ nhốt ba tôi lại đánh đập ông bị thương ở đầu dẫn đến mất trí nhớ.