Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

Ngoài ra, tôi còn tất cả đoạn chat liên quan làm bằng chứng, đập tan mọi lời lẽ của Lệ Lệ.

Lần này, không còn ai bênh vực Lệ Lệ nữa.

Tất cả đồng mà cô ta có được trước nhờ xuyên tạc , biến thành mũi d.a.o nhọn đ.â.m vào cô ta, lời mắng chửi mà chúng tôi phải chịu đựng trước được trả lại cho cô ta gấp trăm ngàn lần.

【Gặp phải dâu như đúng xui xẻo tám đời!】

cô ta có thể mặt dày bài bóc phốt mẹ chồng như ? Lương tâm cô ta không đau ?】

【Tôi mở mang tầm mắt, trên đời lại có loại người như ?】

【Cô ta không xứng đáng đẹp của mẹ chồng dành cho cô ta.】

……

câu cuối cùng, tôi hoàn toàn tán thành.

người, căn bản không xứng đáng đẹp của người khác dành cho họ.

Bạn càng xử họ, họ càng được nước lấn tới, càng cho rằng bạn xử họ điều đương nhiên.

Giống như mẹ tôi trước hết lòng hết dạ cô ta, đáp ứng mọi yêu cầu của cô ta, nhưng cần hơi trái ý cô ta chút cô ta bêu riếu mắng chửi trên mạng.

Ngược lại, mẹ đẻ của chị dâu, trọng nam khinh nữ, vắt kiệt sức lực của cô ta, nhưng chị dâu vẫn thấy mẹ đẻ mình hơn mẹ tôi rất nhiều.

nực cười.

mặt làn sóng trích dữ dội trên mạng, Lệ Lệ không chịu nổi.

Cô ta vội vàng bài, lại hủy tài khoản, nhưng vô ích.

internet cũng có dấu vết.

Cô ta đã từng ảnh của mình, còn rất nhiều người chụp màn hình lại, cho nên dù cô ta có bài thì cũng có người khác ảnh của cô ta lên.

Cô ta căn bản không thể trốn tránh.

Lượt thích bài viết của tôi vẫn đang tăng lên chóng mặt.

Không lâu sau, có người quen của Lệ Lệ đọc được bài này và chuyển tiếp cho người quen khác của cô ta.

Danh tiếng của Lệ Lệ coi như hủy hoại hoàn toàn.

Anh tôi đau lòng vô cùng.

Anh ta lại bắt đầu cầu xin tôi và mẹ tôi bài.

“Mẹ, Lệ Lệ gần như trầm sau sinh, suốt ngày khóc lóc om sòm, sợ người khác mắng chửi. Mẹ bảo Tiểu Nghiên bài đi, coi như xin mẹ.”

Tôi thấy nực cười.

Lúc Lệ Lệ dẫn dắt cư dân mạng công kích chúng tôi, anh ta không lời.

chúng tôi tự minh oan cho mình thôi, anh ta lại vội vàng tìm đến chúng tôi yêu cầu bài, dựa vào cái gì chứ?

Mẹ tôi không đồng ý, lạnh lùng :

“Mỗi người phải trả giá cho mình đã làm.

Nếu chúng ta không phản kháng, thì người trầm công kích trên mạng chính mẹ và Tiểu Nghiên.”

Hơn nữa, chúng tôi .

Không vu khống, không phóng đại, thậm chí không tiết lộ bất kỳ thông tin nào về Lệ Lệ, bức ảnh đó do chính Lệ Lệ lên.

, xét về tình về lý chúng tôi không có trách nhiệm bài.

, nhỡ đâu chúng tôi bài rồi, Lệ Lệ lại nhân cơ hội cắn ngược lại thì ?

Chúng tôi không cần phải mạo hiểm như .

Vì thế cho dù anh tôi có đến rát cả miệng, chúng tôi cũng không đồng ý.

Cuối cùng, anh tôi đành bỏ cuộc.

Anh ta buông câu hằn học.

“Được, người xử Lệ Lệ như , sau này tôi sẽ xử người như thế, đừng hòng tôi phụng dưỡng người lúc về già!”

Mẹ tôi liếc anh ta cái.

“Vốn dĩ mẹ cũng chẳng trông chờ vào , có gái đủ rồi.”

Anh tôi tức giận cúp máy.

Còn tôi thì vô cùng động.

Không ngờ mẹ lại tin tưởng tôi đến , trong mắt bà tôi lại đáng tin cậy hơn anh nhiều.

Tôi vội vàng :

“Mẹ, mẹ yên tâm, phụng dưỡng mẹ sau này lo liệu hết, đợi mẹ già nhất định sẽ để mẹ sống thoải mái.”

Không ngờ, mẹ tôi lại liếc xéo tôi cái.

“Không cần đâu, mẹ có bảo hiểm dưỡng lão. có thể tự lo cho bản thân mẹ ơn trời đất rồi.”

“….Ồ.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương