Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi im lặng, không thêm gì nữa.
Trong năm yêu nhau, Lương Minh quả thực chăm làm cố gắng . Anh ta áp lực trả nợ lớn, tôi gánh vác phần lớn chi phí sinh hoạt trong gia đình.
Anh ta cũng chia sẻ bố ở quê sức khỏe không tốt, thu nhập thấp, vì vậy tôi không bao đề cập mỗi tháng anh ta đều gửi về quê phụng dưỡng cha .
Tôi luôn tin một người đối xử tốt với gia đình mình sẽ không phải là một người quá tồi tệ. Nhưng tôi quên mất một điều , anh ta là một người sống hai mặt.
Anh ta từng với tôi: “Bố anh vất vả cả đời nuôi nấng anh trai trưởng thành. họ không giúp đỡ anh nữa, vì vậy cửa, xe cộ cả sính lễ đều phải tự anh cố gắng kiếm.”
Anh ta cũng từng đùa : “ yêu à, này sính lễ có ít đi một chút không? biết đấy, khi kết hôn tất cả bạc trong đều là do quản lý.”
Nhưng cũng chính con người ấy, tự nhiên muốn tôi dùng hồi môn mình sửa sang cửa, cũng tự nhiên tôi “ăn bám” bố mình.
Tôi không nào chấp nhận điều này. Dù ngày thường anh ta có lời hoa mỹ đâu, tôi vẫn không cảm nhận sự tôn trọng mà anh ta dành bố tôi.
đêm tôi im lặng, Lương Minh có lẽ nghĩ anh ta thuyết phục tôi anh ta trở dịu dàng hơn hẳn. Anh ta cuộc sống cần có thêm chút lãng mạn thường xuyên đưa tôi ra ngoài ăn uống, thỉnh thoảng còn hoa tặng tôi.
là, anh ta luôn cố tình hay vô ý gửi tôi xem bộ sưu tập các mẫu thiết kế nội thất trên mạng. Đôi khi anh ta muốn có một phòng làm . Có lúc muốn trang trí một phòng bé thật dễ thương. Rồi ban công có tôi trồng hoa. nhiều lời tư vấn khác về trang trí nội thất.
gợi ý anh ta cũng khá hữu ích tôi đều tâm theo dõi. Có vẻ như nhận thấy tôi bắt đầu tâm hơn chuyện này, Lương Minh càng gửi tôi nhiều video hơn.
Anh ta cũng thường xuyên, một cách vô tình, hỏi tôi bao hồi môn có chuyển chúng tôi có nhanh chóng sửa sang căn , biến nó thành phòng tân hôn hai đứa.
Đáp , tôi cười im lặng.
Nửa tháng , tôi về miền Nam một chuyến. Công tôi đang làm ở ngoài Bắc bị công ở miền Nam . Công có đưa ra chính sách phép nhân viên có nguyện vọng nộp đơn xin thuyên chuyển vào làm tại trụ sở chính khi xét duyệt.
Trước đây tôi chưa từng nghĩ rời khỏi Lương Minh, cũng sợ anh ta cảm thấy bất an tôi chưa bao nhắc chuyện này với anh ta. Anh ta bận rộn với công cũng biết công tôi bị .
Lúc đó, anh ta còn chúc mừng tôi vì “nhảy dù” thành công vào một công lớn. Nhưng ngoài ra, anh ta không hề ý điều khác. Còn tôi, ngay ngày hôm vụ cãi nhau về hồi môn chuyện sửa , tôi nộp đơn xin thuyên chuyển công tác.