Ra nước ngoài ba năm.
Người thanh mai trúc mã yêu nhau năm năm lại phải lòng cô em khóa dưới.
Tôi đẫm mồ hôi trong phòng múa, nghiến răng chịu đựng chỉ mong sớm ngày trở về gặp anh.
Còn anh thì đang cùng cô em ấy ăn cơm, dịu dàng lau khóe miệng cho cô ta.
Khi tôi ngắm ảnh anh để vượt qua những đêm dài nhung nhớ,
Anh lại đưa cô em đi xem phim, còn mua cả ghế đôi tình nhân.
Khi tôi ở nơi đất khách quê người từ chối hết người theo đuổi này đến người theo đuổi khác,
Anh lại hôn cô ta thỏa thích giữa phố vào lúc nửa đêm.
Đã như vậy, tôi đành rút lại tất cả, quay đầu lấy anh trai của anh.
Nhưng rồi anh lại quỳ giữa mưa, mắt đỏ hoe cầu xin tôi tha thứ, sốt cao suốt ba ngày ba đêm.
Còn tôi, mỉm cười không chút gợn sóng:
“Anh thật sự giống hệt một con chó hoang.”