Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/50ObJYIAMO
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngoại truyện – Góc nhìn nam chính
01
Tôi là Kim Đàm à?
Vậy mà lại thầm yêu con gái của người giúp việc.
Ba mẹ đáng ghét.
Phát hiện điểm yếu của tôi.
Còn dám lừa cô ấy đến ở nhờ.
Họ nghĩ gì vậy?
Cho cô ấy sống dưới cùng mái nhà với tôi – một thiếu gia “thuần khiết nhưng gợi cảm”?
Nhỡ đâu cô ấy bị vẻ đẹp của tôi mê hoặc rồi yêu tôi thì sao?!
Không được, tôi phải để cô ấy ghét tôi.
02
Ba mẹ tôi bị sao thế?
Bắt tôi và cô ấy ngồi chung xe đi học?
Xuống xe mà bị bạn bè thấy.
Chẳng phải sẽ hiểu lầm rằng chúng tôi sống chung sao?
Tôi là người biết giữ khoảng cách.
Tốt nhất là cưỡi chiếc xe đạp Giant yêu dấu ~~~
Nó không bao giờ kẹt xe ~~~
03
Vẻ đẹp là thứ nguy hiểm với những cô gái nghèo.
Nên tôi đành hạ mình, âm thầm xây dựng hình tượng giúp cô ấy.
Lo cô ấy bị chê cười vì dùng chiếc điện thoại cũ kỹ.
Tìm cớ tặng một chiếc smartphone mới.
Cô ấy tin.
Ngây thơ quá.
Khiến tôi càng muốn bảo vệ cô ấy nhiều hơn.
04
Trời ạ.
Cô ấy hiểu nhầm tôi là học bá.
Cưỡi trên lưng cọp không xuống được.
Hoảng quá phải gọi video cho anh họ ở Bắc Đại.
Nhờ cậu ta giải đề, để giữ vững hình tượng.
05
Muốn trổ tài nấu ăn một chút.
Ai ngờ cắt ớt xong đi vệ sinh.
“Cậu nhỏ” bị bỏng rát.
Tôi sắp cháy đến nơi rồi.
Cô ấy còn đưa túi chườm nóng đặt vào lòng tôi.
Hisss—
Cô ấy đúng là mầm mống S thiên phú.
06
Tôi hay đánh nhau vô cớ.
Hiếm hoi lắm mới có lần thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp.
Thế mà lại bị cô ấy bắt gặp.
Hú hồn.
Để ngăn mỹ nhân phải chịu cảnh… ăn ngược,
Tôi thề từ nay không bao giờ đánh nhau nữa.
07
Cô ấy có hơi ngây thơ quá mức không?
Sao có thể cúi đầu thổi vào chỗ bị thương giữa hai chân con trai?!
Tôi nhìn mà muốn chết luôn tại chỗ!!
Cũng may gặp tôi – một quân tử.
Chứ nếu là người khác…
08
Trời đất.
Cô ấy bị tên trai hư lừa rồi.
Cái tên hoa tâm đó.
Lấy cớ làm bạn học cùng ôn tập để tiếp cận cô ấy.
Cô ấy không điều tra à?
Tên đó đâu phải “Hạo Bảo Bảo”, nó tên thật là Hạo Cẩu đấy!!
Ngày nào cũng gọi “bảo bối, bảo bối”, nghe mà buồn nôn!!
09
Ba mẹ tôi thuộc kiểu giáo dục đè nén.
“Bài dễ thế mà cũng sai, đầu óc con chứa gì vậy?”
“Mời bao nhiêu gia sư rồi vẫn không tiến bộ, con không hợp học hành đâu.”
Chưa từng coi trọng tôi.
Nhưng cô ấy thì khác.
Bắt được điểm tốt là khen hết lời.
“Người thông minh nấu ăn càng ngon, vì nấu ăn đòi hỏi logic và sắp xếp xuất sắc mà.”
“Đánh rớt điểm tự nhiên như vậy, không hề có chút gượng gạo, cậu đúng là thiên tài học hành!”
“Đừng giả ngu nữa, bộc lộ thực lực đi sư phụ, dọa chết bọn họ luôn!!”
10
Cô ấy là mị ma sao?
Ngơ ngác mà cứ vô thức thả thính.
Không biết kiểu “vờ như vô hại” mới là chí mạng nhất à?!
Cơ thể tôi còn phản ứng với cô ấy, vậy mà cô ấy còn hỏi sao lại thấy lạ?
Lạ gì mà lạ? Rõ ràng là em muốn ăn tôi đó đồ ngốc!!
Đến lúc lên giường càng nghiêm trọng hơn.
Cô ấy rên rỉ hỏi tôi: “Cơ thể em hỏng rồi sao?”
Tôi hết cách, nhỏ giọng dỗ dành: “Không phải hỏng đâu, là em… thoải mái thôi, bảo bối.”
11
Tôi có được ngày hôm nay.
Nhất định phải cảm ơn vợ – người luôn tin tưởng vô điều kiện vào tôi.
Chỉ cần cô ấy nói tin tôi.
Dù khó khăn thế nào, tôi cũng liều mạng thực hiện.
Tôi không muốn phụ cô ấy.
Con gái tôi nói mẹ nó giỏi quá.
Vài câu đã dỗ tôi thành con lừa chạy bằng năng lượng hạt nhân.
Câu gì? Là câu gì chứ?!
Tôi rõ ràng là con chó hạt nhân được nữ hoàng nuôi dưỡng mà!!
(Kết thúc)