Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

7

Nhưng dù nghèo đến mấy, tôi chưa bao giờ nghĩ đến moi tiền chú ấy. Ngược , chú ấy cứ canh cánh đề phòng tôi, thể tôi là loài đỉa đói chuyên hút m.á.u thân.

Không ngờ, thằng đốt pháo phá xe, đã khiến hai gia đình tôi chính thức trở mặt. Cả hiện trường chỉ tôi là tỏ ra bình thản không gì.

Tôi liếc nhìn giá niêm yết, nhắc lần nữa: “Đúng vậy, là 1 triệu tệ.”

Chú tôi giận quá hóa cười gằn: “Ha ha ha, bệnh tật không đáng sợ, nghèo đói mới đáng sợ!_Vậy anh tôi nghe xem, chiếc Toyota cũ mèm làm mà thiệt hại được định giá tới 1 triệu tệ!”

Ông quản lý khu dân cư nãy giờ đứng xem kịch bỗng giật mình.

“Toyota? Tôi xe là Toyota khi nào? Là Porsche đó!!”

Lời này sét đánh ngang tai.

Chú im bặt không nên lời. Mọi ai tranh cãi nữa, vội vàng chen nhau chạy xuống .

Trong xe tôi, chiếc Porsche đen thui nằm chình ình.

Chú vốn dĩ lúc nào vênh váo tự đắc cuối cùng cuống cuồng.

Chú hốt hoảng bố tôi: “Anh hai, đây phải xe anh mua , xe khác ở đây được?”

Bố tôi ngơ ngác đáp: “ này… anh không rõ.”

Rồi ông quay sang tôi: “Bình Bình, xe đâu rồi?”

Tôi bĩu môi. này trách tôi được, tôi xe tôi để ở xe mình đâu.

Tại bên quản lý khu chung cư thấy xe đăng ký tên tôi, tự suy diễn xe là xe tôi thôi.

nhân chiếc nghe tin chạy tới ngay. Anh ta thấy xe mình thảm hại vậy nổi trận lôi đình: “Thằng nào đốt xe tao, tao nhất định không tha!”

Anh ta liếc mắt là nhận ra tôi giữa đám đông, ngạc nhiên : “Ủa, đây phải cậu nhường xe cho tôi , cậu ở đây?”

Quả nhiên khác.

Chú lập tức hiểu ra là tôi bày trò. thở hổn hển, giọng run run tôi: “Mày… mày mau rõ, này là ?”

Tôi vỗ đầu đánh “bốp” rồi : “Ôi, lái xe đi trung tâm mua đồ, quên béng mất chưa lái xe về!”

tôi không tin: “Mày đi mua đồ, rồi đồ quên mang về luôn à?”

“Vâng ạ!”

Miệng là tai nạn, nhưng trên mặt tôi viết rõ ràng là “tôi cố tình đấy”. Bố mẹ tôi nghe xong đầu đuôi câu hết cả lo lắng, mẹ tôi còn phì cười nữa.

xe đã xem xong video trích xuất từ camera giám sát và video ghi cảnh xe . Chứng cứ rành rành núi, chú tôi muốn chối không được.

Chú quay sang tôi hùng hổ, nhưng khi đối diện với xe co rúm : “Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi! Trẻ tôi nó dại, nghịch pháo may gây ra này, anh xem bên bảo hiểm chi trả được không?”

xe quay phắt sang nhìn chú , ánh mắt dừng ở thằng : “Đây là anh chị à? Anh chị dạy kiểu gì thế hả, nhét pháo vào gầm xe ta? Hôm nay nó dám đốt xe, ngày mai nó dám g.i.ế.c phóng hỏa đấy!”

Nếu tôi nhớ không nhầm, đây là lần đầu tiên thằng tôi bị mắng kể từ khi nó chào đời.

Tùy chỉnh
Danh sách chương