Giới thiệu truyện

– “Năm thứ năm định thân, Mạnh Từ Quân vẫn không chịu cưới ta.

Lần đầu từ chối ta, chàng nói Hoàng Thượng đang trọng dụng chàng, sao có thể đắm mình trong tình ái?

Lời này rất hợp lý, ta gật đầu đồng ý, lại chờ thêm hai năm.

Lần thứ hai chàng từ chối ta, chàng bảo Hoàng hậu chưa định, thần tử sao có thể thành gia trước?

Ta nổi giận, cảm thấy Hoàng Thượng thật vô lý. Ta đã đợi đến bạc cả đầu rồi, vậy mà vẫn không cho Mạnh Từ Quân cưới ta?

Ta cãi nhau với Mạnh Từ Quân, giận dỗi bỏ nhà đi, nhưng bên bờ sông lại cứu được một vị quan hầu định tìm cái c-h-ết.

Con nhà lành chạy trốn khỏi buổi tuyển tú, quan hầu của Hoàng Thượng lo lắng đến mức muốn nhảy sông t-ự s-á-t.

“Vào cung là có thể gặp Hoàng Thượng ư?”

Quan hầu nhìn thấy tóc ta chưa búi, mặt còn chưa trang điểm, vui mừng gật đầu:  

“Đương nhiên rồi, nếu cô nương được sủng ái, có thể gặp Hoàng Thượng mỗi đêm!”

Được thôi, ta gật đầu, vén tà váy, bước lên xe ngựa.

Gặp được Hoàng Thượng, ta nhất định phải hỏi cho rõ tại sao lại không cho Mạnh Từ Quân cưới ta chứ.

“Tiểu thư, người đi rồi, nô tỳ biết ăn nói sao với Mạnh công tử đây!” Tiểu Đào lo lắng.

Ta suy nghĩ một chút, vén màn xe, phất tay:  

“Ngươi cứ nói với Mạnh Từ Quân, A Vũ vẫn còn giận chàng, hôm nay không về ăn tối đâu!”

(…)