Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qaaXwariw

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

7

Sau đó, tôi rút dao găm bằng gỗ đào trong balo ra, rạch nhẹ ngón Tiểu Vũ, máu của ấy bôi lên những vết đỏ còn lại ở đùi và cánh .

Chẳng mấy chốc, những vệt đỏ đó dần dần biến mất.

Tôi nheo lại. Không hiểu sao tôi lại cảm giác tốc độ biến mất của những vết này… quá nhanh.

Nhanh bất thường.

Nhưng chưa kịp nghĩ sâu.

Phía sau chợt vang lên một “Rầm!”

Tiểu Văn Hinh bị tôi khống chế bỗng mất hết lực, ngã vật xuống đất.

Không hề giãy giụa.

… Không đúng.

Tôi sững lại, cúi người kỹ da trên cơ nó.

Bên dưới da đầu tiên–trống rỗng.

Làn da trắng nhợt xác người bị vứt chỏng chơ, mềm oặt tấm giẻ rách.

là một cái xác da rỗng!

Ngay giây tiếp theo, hét thất thanh của chú Trương vang lên.

bị thứ gì đó lôi tuột căn phòng bên cạnh.

Sắc mặt tôi biến đổi:

“Không ổn !”

Tôi nhét hộ thân Tiểu Vũ, lập tức phóng người chạy tới.

Nhưng lẽ vì rơi đường cùng, quỷ người lùn hết lực còn lại phong kín cánh .

Tôi phải tốn kha khá công mới phá được xông .

Mất gần ba phút, thực lòng tôi không dám chắc chú Trương còn sống.

Nhưng cánh bật ra, trước tôi lại là cảnh–

Chú Trương đang gậy sắt liều mạng chống lại một sinh vật hình người. thấy tôi xông , nước giàn giụa:

“Đại sư! Cứu tôi với, đại sư ơi!”

Tôi không lời thừa, kẹp một lá giữa hai ngón , lao thẳng giáng lên trán quỷ.

vẻ ngoài, nó tiêu hao gần toàn bộ lực, hoàn toàn không chống cự nổi.

dán lên, cơ nó liền co giật dữ dội, phát ra rít sắc nhọn chói tai.

Nhưng vài giây sau, nó hóa thành một đám tro bụi.

Ngoài , vang lên khóc gào đau đớn của Tiểu Vũ.

đang ôm da mỏng tang của Tiểu Văn Hinh, khóc xé ruột xé gan.

“Hinh Hinh… là mẹ không bảo vệ được … mẹ xin lỗi… hu hu hu…”

Chú Trương không nỡ tiếp, định quay đầu rời đi.

Tôi giơ chặn lại.

Lạnh giọng hỏi:

“Giết bao nhiêu mạng người , còn muốn bỏ trốn?”

Chú Trương chết lặng tại chỗ.

khóc của Tiểu Vũ cũng dừng hẳn.

Cả hai người cùng về phía tôi.

Ánh Tiểu Vũ lúc này tràn đầy phẫn nộ, gần theo phản xạ lao thẳng về phía .

Chú Trương sững sờ:

“Đại sư, đang gì vậy? Tôi… tôi giết người nào chứ?”

Tôi cười lạnh:

“Ngươi tưởng mình giả vờ khéo léo, khoác lên mình da của chú Trương không ai nhận ra sao?”

, tôi ý động tác của “Tiểu Vũ”.

Ngay ta chuẩn bị lao chú Trương, tôi liền xoay người, nắm lấy ta kéo mạnh ra sau.

da mỏng tang lập tức bị lột xuống.

Một sinh vật máu me đầm đìa, hình người, hiện ra trước .

Nó sững người một giây, quay sang tôi, đồng tử đen mực tràn đầy sợ hãi.

Nó biết… bản thân không phải đối thủ của tôi.

Không chiếm được chút lợi nào.

Vậy nên mới kế ve sầu thoát xác, nhân lúc mọi người đang chú ý chú Trương tìm cơ hội đào tẩu.

Tiếc là nó tiêu hao quá nhiều lực phân ra phân thân.

Giờ đừng là tôi, ngay cả chú Trương dùi cui cũng đánh gục nó.

Huống hồ tấm tôi nhét cho Tiểu Vũ còn tác dụng mê hoặc, nó bây giờ đúng là đường cùng.

Tôi khẽ thở dài.

nộp yêu cầu kết nối, lẽ Tiểu Vũ vẫn còn sống.

Nhưng khoảnh khắc tôi bước qua cánh , cơ ấy bị quỷ người lùn thế chỗ .

Lúc quỷ ngã vật xuống đất, đôi nó vẫn trừng trừng tôi chằm chằm.

Tôi không sao, nhưng khán giả trong livestream sốc câm lặng.

【Trải qua chuyện này, tôi thề từ nay không còn là người vô thần nữa.】

【Quá kinh khủng! Mà nếu bảo đây là dàn dựng tôi không tin, ai mà làm được hiệu ứng thật vậy trong livestream?】

【Tôi chắc chắn đêm nay sẽ gặp ác mộng… hai mẹ Tiểu Vũ thật đáng thương…】

【Đại sư, bói cho tôi một quẻ không? Tôi trả tiền, anh đúng là thần nhân!】

còi cảnh sát vang lên dưới tầng.

Tôi giơ tắt luôn livestream.

tránh gây hoang mang trong dư luận, cảnh sát tuyên bố vụ việc là một “vở kịch do livestream dàn dựng”.

Nhưng lại không công bố nguyên nhân cái chết của mẹ Tiểu Vũ.

Những người dân tối đó kéo hiện trường cũng bị cảnh sát yêu cầu giữ im lặng, nên lên mạng úp mở.

Dư luận chia rẽ, tranh cãi dữ dội.

Tùy chỉnh
Danh sách chương