Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/50ObJYIAMO
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
Hôm sau đến trường, tôi vẫn vui vẻ chào Hứa Dịch như thường.
Tôi từ nhỏ vốn rộng lòng, ngủ một giấc dậy là chẳng còn để chuyện gì trong lòng.
Trước đây bao nhiêu lần bị Hạ Vãn Vãn khiêu khích, tôi cũng chẳng để tâm.
Cũng vì thế mà Lộ Trạch Viễn mới hay dựa vào việc hạ thấp tôi để lấy lòng Hạ Vãn Vãn.
Cậu ta biết tôi sẽ không để bụng.
Thế nên mới lần này tới lần khác coi tôi như kẻ ngốc, rồi mặc định rằng tôi sẽ mãi chạy theo cậu ta.
Nhưng Chúc Đường của quá khứ đã chết rồi.
Bây giờ là Niêu Hồ Lô·Đường biết nhìn thấy bình luận!
Còn Hứa Dịch, sớm muộn gì tôi cũng lôi được cậu ấy về nhà để ba tôi cho ăn no!
Chủ nhiệm lớp phát bài thi của kỳ thi tháng lần thứ hai.
Tôi cầm bài, tim lạnh đi nửa phần.
So với lần thi tháng trước, tụt mất hai mươi điểm.
Rõ ràng tôi thấy đề cũng không khó, sao lại thế này?
Bình luận nhảy ra.
【Nữ phụ sao trông ngơ ngác vậy, ngày nào cũng chạy theo trai, điểm tụt là chuyện bình thường mà?】
【Nam chính và nữ chính lại cùng tiến thêm hai hạng, đúng là đôi mạnh x đôi mạnh! Tình yêu cân sức cân tài!】
Tôi siết chặt tay.
Chỉ mình tôi biết, để tránh cái kết vào trường dỏm, dạo này tôi còn học chăm hơn trước.
Dùng não ở cường độ cao, đến mức cân nặng tụt xuống còn 108 cân, làm ba mẹ tôi đau lòng lắm.
Vậy nên lý do duy nhất khiến điểm số tụt, chính là ảnh hưởng từ cốt truyện.
Có một đôi tay vô hình, chậm rãi nhưng kiên quyết đẩy tôi đến cái chết.
Tại sao chứ!
Chỉ vì tôi là nữ phụ trong câu chuyện của người khác, nên mọi thứ của tôi đều phải phục vụ cho cốt truyện sao?
【Nữ phụ mau trân trọng đi, đây là lần cuối cùng cô nhìn thấy số điểm bắt đầu bằng 5 đấy.】
【Học thần thật đỉnh, điểm này với điểm tuyệt đối cũng chẳng khác là mấy! Đúng là tương lai ông trùm công nghệ!】
Tôi nhìn sang điểm của Hứa Dịch.
745
Nếu như Hứa Dịch có thể giúp tôi thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện khi đối diện với Lộ Trạch Viễn,
Vậy nếu cậu ấy dạy kèm cho tôi, liệu có thể giúp điểm số của tôi không tụt nữa không?
Tôi như nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Giọng run run không che giấu được:
“Hứa Dịch, giúp tớ với.”
10
Hứa Dịch quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu.
“Cậu dạy kèm cho tớ được không? Sẽ không làm mất nhiều thời gian của cậu đâu, cậu chỉ cần cho tớ mượn vở, chỗ nào tớ không hiểu thì lúc rảnh chỉ cho tớ một chút là được.”
Cái bóng tử vong treo lơ lửng trên đầu khiến mũi tôi cay cay, suýt nữa bật khóc.
Tôi nắm tay áo Hứa Dịch, lắc lắc đầy sốt ruột.
“Trên đời này chỉ có cậu mới giúp được tớ thôi, thật đấy.”
“Tớ trả cậu gấp đôi tiền học kèm, sẽ không để cậu thiệt đâu.”
Sắc mặt Hứa Dịch nghiêm túc hẳn lên, nhưng vẫn lắc đầu.
“Xin lỗi…”
Tôi vội vàng giải thích:
“Cho tiền không phải là thương hại cậu, chỉ là trao đổi ngang giá thôi!”
Hứa Dịch khựng lại một chút.
“Tớ định nói là… vở của tớ, cậu có thể sẽ không hiểu nổi.”
Cậu tùy ý đưa cho tôi một cuốn vở toán.
Tôi lật ra.
Ờ…
Tôi chưa bao giờ thấy cuốn vở toán nào gọn gàng đến thế.
Cứ như Hứa Dịch chỉ cần liếc đề một cái là ra ngay đáp án.
Đúng là học thần.
Tôi lập tức cụt hứng.
Cuốn vở này tôi hoàn toàn không hiểu nổi, nói gì đến chuyện dùng nó để nâng điểm.
Ôm chút hy vọng cuối cùng, tôi hỏi Hứa Dịch:
“Vậy… cậu có thể mỗi ngày cho tớ mượn một cuốn vở cậu không dùng không, tớ mang về… ừm… trấn nhà…”
Càng nói giọng tôi càng nhỏ lại.
“Những bài tớ không làm được, cậu có thể giúp tớ giảng một chút không…”
Lần này Hứa Dịch gật đầu:
“Được.”
Tôi lập tức vui hẳn lên.
“Để đổi lại, từ nay mỗi ngày tớ sẽ mang cơm trưa cho cậu!”
Tôi hay thấy Hứa Dịch buổi trưa toàn ăn bánh bao nguội với dưa muối, chẳng hiểu cậu dựa vào gì mà cao lớn thế này.
Hứa Dịch vừa định mở miệng, tôi đã hung hăng cắt lời, bắt chước giọng cậu:
“Không được từ chối! Cậu cũng đừng nghĩ nhiều, tớ chỉ là không thích nợ ân tình thôi!”
Nói xong, tôi tự cười trước.
Hứa Dịch cúi đầu, khóe môi khẽ cong thành một độ cong rất nhỏ.
Băng sơn bắt đầu tan.
Làm tôi ngây người nhìn.
Tối hôm đó ăn cơm, tôi gắp sẵn một phần tư mỗi món bỏ vào hộp, còn xúc đầy cơm.
Gạo nếp Đông Bắc, thơm nức mũi!
Ba tôi nghi hoặc:
“Cơm trưa mai ba chuẩn bị cho con rồi, sao con lại gói thêm một phần?”
Tôi nói thẳng cho ông biết, trong lớp có một bạn nam, ngày nào cũng ăn bánh bao mà vẫn thi được 745 điểm.