Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1Vn8bGYtgf

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Giống như phụ thân ta, ông vì muốn sau khi chết được vào từ đường mà đã hy sinh ta vậy.

Hôn sự của Hoành Dương bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu quyền lực nên cứ thế bị kéo dài.

Lớp vỏ ngoài hào nhoáng cuối cùng cũng không duy trì được nữa.

Mâu thuẫn giữa trưởng công chúa và hoàng thượng bỗng chốc bùng lên dữ dội.

Đêm đó, ta vắt óc suy nghĩ từ ngữ để viết thư cho mẫu thân.

Hoành Dương ngồi bên cạnh phe phẩy quạt làm mát cho ta.

Trưởng công chúa điện hạ đột ngột đẩy cửa vào, tay cầm trường kiếm.

Mũi kiếm không chỉ vào ta, nhưng cảm giác còn bức bách hơn cả khi bị đâm thẳng vào ngực.

Ánh thép lạnh lẽo kề sát cổ Hoành Dương.

Hoành Dương kéo lại lớp áo mỏng nửa trễ trên vai, không còn dáng vẻ câu dẫn thường ngày khi ở cạnh ta.

“Chia tay nàng ấy đi.”

“Mẫu thân.”

Họng nàng chuyển động, lưỡi kiếm lập tức để lại một vệt máu.

Lòng ta đã run rẩy nhưng bàn tay trưởng công chúa vẫn vững như đá.

“Ngươi còn nhớ ngươi là nhi tử của bản điện à. Giờ ngươi cũng muốn phản bội ta sao?”

“Ta là nhi tử của người sao? Ta chẳng qua chỉ là một quân cờ của người mà thôi.”

“To gan!”

Mũi kiếm đâm sâu hơn, ta bỗng lao đến nắm chặt lấy lưỡi kiếm, quỳ xuống dưới kiếm của trưởng công chúa.

Hoành Dương nhào tới dùng hai tay bao lấy tay ta.

Máu chảy xuống từ kẽ tay nhưng ta chẳng thèm để ý, chỉ ngước lên nhìn thẳng vào mắt trưởng công chúa, kiên định nói:

“Điện hạ, thần nguyện ý vì điện hạ tận trung!”

Ta nhìn thấy rất rõ…

Khoảnh khắc ấy, trên gương mặt trưởng công chúa lướt qua một biểu cảm gọi là hoài niệm.

“Bản điện lấy lý gì để tin tưởng nữ nhi của kẻ phản bội?”

7

Ba mươi mốt năm trước, tiên hoàng lâm bệnh nguy kịch.

Trưởng công chúa khi ấy mới mười bảy tuổi, bà liên thủ với một nữ tướng xuất thân từ dân gian thẳng tay sát phạt đám hoàng đệ của mình, giết sạch không chừa một ai.

Hành động ấy nói rõ với thế nhân rằng …

Một khi bà lên ngôi thì những kẻ thuộc về triều đại cũ không ai có thể sống yên ổn.

Các thế gia trăm năm lập tức cảm thấy nguy cơ mà liên thủ phản kích, dốc sức bảo vệ hoàng đệ duy nhất còn sót lại của trưởng công chúa.

Vậy là tiểu hoàng tử tám tuổi bị đẩy lên ngai vàng.

Năm mười bảy tuổi, trưởng công chúa đảm nhiệm vị trí Nhiếp Chính Công Chúa, bắt đầu một cuộc đấu trí kéo dài mười hai năm với các thế gia.

Lúc này, hoàng thượng đã đến tuổi đội mũ, dần dần có đủ lông đủ cánh.

Ngài vừa muốn lợi dụng thế gia để đoạt lại quyền lực đang nằm trong tay trưởng công chúa, vừa muốn thoát khỏi sự kiềm chế của thế gia, bèn bắt đầu nuôi dưỡng thế lực của riêng mình trong triều đình.

Vậy nên chế độ khoa cử tuyển chọn nhân tài từ dân gian được khôi phục.

Thầy của phụ thân ta, đại nho danh tiếng lẫy lừng – Từ Thường Lâm đã nhận chiếu lệnh tiến kinh nhậm chức.

Khi cán cân quyền lực bắt đầu nghiêng về phía hoàng thượng và thế gia, vị nữ tướng từng cùng trưởng công chúa chinh chiến năm xưa đã đẩy nhanh tiến trình này.

Nàng đột nhiên từ quan, phản bội trưởng công chúa để quay về quê gả cho một kẻ áo vải.

Trưởng công chúa thế cùng lực kiệt.

Bà cố gắng chống đỡ đến ba mươi ba tuổi nhưng, nhưng rốt cuộc vẫn phải bất đắc dĩ chọn một vị phò mã, cuối cùng sinh ra Hoành Dương.

Mặc dù hoàng thượng đã khôi phục chế độ khoa cử nhưng dường như ngài luôn có một nỗi sợ vô hình với nữ nhân …

Cả triều đình toàn nam nhân cũng mang theo một nỗi sợ vô hình với nữ nhân.

Thế là khoa cử dành cho nữ tử bị âm thầm gác lại, không còn ai nhắc đến nữa.

Chỉ có Từ Thường Lâm vẫn kiên trì tranh đấu cho điều đó…

Vậy nên hắn đã bị bịt miệng vĩnh viễn.

Còn phụ thân ta…

Vị phụ thân luôn đặt trời, đất, quân vương, thân nhân, sư trưởng lên trên hết, vị phụ thân ấy sợ sinh nữ nhi thì sau này không được vào từ đường nên đã ép ta giả nam trang…

Ông tiếp nhận chí nguyện của tiên sinh mình để rồi năm ta bảy tuổi, ông được điều nhiệm vào kinh thành.

8

Ba ngày sau, trong buổi triều sớm, hoàng thượng nôn ra mấy bát máu ngay trước mặt văn võ bá quan.

Triều cục lập tức lâm vào đại loạn.

Ngoại địch ở quan ngoại cũng nhân lúc này tăng cường binh lực quấy nhiễu.

Nội ưu ngoại hoạn cùng lúc ập đến.

Lúc này, phe cánh do phụ thân ta đứng đầu đã đề nghị trưởng công chúa tạm thời chấp chính.

Thế gia đại tộc vốn đã sớm tìm được con rối mới để lập làm hoàng đế nên lập tức đồng loạt bãi triều, viện cớ trưởng công chúa là nữ tử, không thể đảm đương đại sự mà cực lực phản đối.

Ngay lúc đó, trưởng công chúa điện hạ giơ cao một lệnh bài khắc hình hổ.

“Năm xưa nữ quân ở Sóc Dương quan vẫn chưa giải tán đâu!”

Ngày thứ mười ba, chiến báo đại thắng từ mẫu thân ta được đưa về kinh.

Nửa tháng sau, nữ quân đã mai danh ẩn tích suốt hai mươi năm lại lần nữa bước qua cổng lớn của hoàng thành.

Trưởng công chúa thân chinh ra ngoài cổng thành nghênh đón đại tướng quân.

Mẫu thân ta gỡ bỏ khôi giáp, quỳ một gối trước trưởng công chúa.

Phía sau là hàng ngàn tướng sĩ cùng nhau quỳ xuống.

Ta trông thấy trưởng công chúa dang rộng hai tay, còn mẫu thân ta rơi nước mắt lao vào vòng ôm của bà.

Bà ấy nghẹn ngào nói:

“Điện hạ, thần chưa từng phản bội người!”

Một cuộc thanh trừng chính thức bắt đầu.

Đêm xuống, ta vác trường đao đi theo mẫu thân,  đá văng cửa phủ củatừng nhà từng nhà, chúng đều những kẻ chống đối trưởng công chúa.

Có người nhìn thấy mẫu thân ta chỉ biết thở dài thảm thiết:

“Đoạt quốc! Đoạt quốc!”

Có kẻ vẫn nghiến răng nghiến lợi:

“Đại nghịch bất đạo! Trái loạn thiên cương!”

Mẫu thân ta vung tay tát hắn mấy cái thật mạnh:

“Điện hạ cũng là huyết mạch tiên hoàng, sao có thể gọi là đoạt quốc?”

Đến khi mùa đông ập đến, trưởng công chúa đã thu phục tất cả những kẻ cứng đầu.

Kẻ không chịu thần phục đều bị mẫu thân ta đưa vào nơi vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.

Giờ chỉ còn chờ hoàng thượng trút hơi thở cuối cùng.

Đội quân của ta phong tỏa hoàn toàn tẩm cung của hoàng thượng.

Không có lệnh của trưởng công chúa thì dù là một con ruồi cũng không bay vào được.

Đêm ba mươi, sáng sớm ta vừa tỉnh dậy thì phụ thân nói với ta:

“Năm mới sắp bắt đầu rồi.”

Hoàng hôn buông xuống, ta được triệu kiến mà đến quỳ trước long sàng.

Trong tẩm điện lặng như tờ, ta có thể nghe thấy cả tiếng bấc nến nổ lép bép.

Hoành Dương bưng khay thuốc bước vào.

Giờ đây y không còn mặc trang phục nữ nhân nữa mà là một bộ trường bào thanh nhã, quý khí.

Vì dạo gần đây được mẫu thân ta đích thân huấn luyện, gương mặt y đã thêm vài phần kiên nghị.

May mắn là ánh mặt trời mùa đông không quá gay gắt nên làn da y vẫn trắng như tuyết.

Y dâng lên một viên đan dược.

Trưởng công chúa ngồi bên giường long sàng hồi lâu.

Hoành Dương cũng cung kính dâng thuốc hồi lâu.

Ta quỳ dưới điện nhìn hồi lâu.

Bỗng ta nhận ra…

Hiện tại chính là khoảnh khắc thay đổi cả một triều đại.

Một thế giới mới sẽ thay thế thế giới cũ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương