Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

7

tôi vẫn do dự, Tô Tô lắc vai tôi: “Cậu thành thật nói tôi biết, vứt bỏ giác sinh lý, đêm qua cậu có muốn ngủ cùng cậu ấy hay không?”

Tôi hất cô ấy , quay đầu : “Cậu nói kiểu gì hả?”

“Mặt đỏ, lỗ tai cũng đỏ. Cậu cũng có giác cậu ấy, là được rồi, còn do dự cái gì??”

mà, Lục Phóng có có một ngày cũng giống Xuyên…”

Tôi vốn luôn rằng thản nhiên tiếp nhận sự phản bội của Xuyên, trong tiềm thức vẫn đoạn tình ảnh hưởng, làm tôi tự ti khiếp nhược, lo được lo mất, sợ phản bội và tổn thương. Vì , tôi vô thức đóng chặt trái tim, không muốn đón nhận tình mới.

Tô Tô đưa nâng mặt tôi lên, thẳng vào mắt tôi: “”Cưng à, cậu phải có tin chính , Xuyên mắt mù, không cậu tốt, còn Lục Phóng thầm mến cậu nhiều năm , một khi ngậm được vào miệng, làm sao cam buông ? Hơn nữa, nếu cậu ấy thực sự phản bội cậu, không phải là cậu có đá cậu ấy rồi tìm một em trẻ hơn sao? Không phải trước đây chúng ta hứa sẽ luôn trẻ trung và nhiệt tình, tới tám mươi tuổi, vẫn sẽ cùng nhau thưởng thức đẹp sao.”

Tôi ôm chặt lấy Tô Tô, mắt hơi cay cay: “ ơn cậu, Tô Tô.”

Cô ấy vỗ vỗ vai tôi, hiệu tôi cửa sổ: “Được rồi, em đòi danh phận rồi kia, mau xuống giải quyết tình ngang trái của hai người .”

15

Tôi xuống dưới lầu, em cao lớn đẹp đứng đó hờn dỗi. Không phủ nhận, Lục Phóng đúng chuẩn gu của tôi, từng đường nét hợp thẩm mỹ của tôi.

tôi gần, cậu ấy híp mắt, giọng điệu châm chọc:

“Ồ, đây chẳng phải là đại tiểu thư nhà họ Khương sao? Ăn sạch lau khô, nhấc váy bỏ chạy, hay thật đấy…”

“Câm miệng!”

Tôi vội đưa bịt miệng cậu ấy.

Cả sáng nay điện thoại tôi cứ “ting tinh” liên tục, tôi nếm trải đủ độ “lợi hại” của cái miệng rồi! Sợ cậu ấy nói mấy câu xấu hổ hơn nữa.

“Kết , có kết không?”

Vừa dứt lời, mắt của Lục Phóng lập tức sáng lên, đôi mắt đào hoa khẽ chớp, cậu ấy liên tục gật đầu: “Chị nói thật chứ?”

Đảo mắt Lục Phóng lại biến thành em ngoan ngoãn hiểu , dính dính tiến lại gần.

Tôi bực bội nói: “Giả, được chưa?”

“Không được! Tôi nghe rồi, chị đồng ý gả tôi, không được đổi ý!”

Tô Tô nói rằng Lục Phóng thích tôi từ lâu. Tôi cũng đoán cậu ấy sẽ vui, không ngờ… Cậu ấy lại vui mức .

Cậu ấy lập tức ôm lấy tôi xoay vòng.

Đói diện ánh mắt của bạn thân ở phía xa, tôi xấu hổ mức sắp bốc cháy.

sau , Tô Tô lại bảo tôi rằng… Tôi cũng nhếch miệng một cô ngốc.

16

Kế hoạch đám cưới trước đây tôi chuẩn được sử dụng. Chỉ là… chú rể đổi thành người khác.

Tôi kể toàn bộ tồi tệ mà Xuyên làm trong một tháng qua lại cha mẹ hắn, hai người họ xấu hổ mức không biết phải nói gì. Trước mặt tôi, bọn họ còn muốn gọi điện dạy dỗ Xuyên. điện thoại của hắn không ai nghe máy. Cuối cùng, họ chẳng còn mặt mũi nào để mở miệng xin tôi tha thứ con , xấu hổ rời .

lễ cũng không quá xa hoa trang trọng, mỗi một chi tiết là tôi tự lên kế hoạch, là lễ mà tôi mong chờ từ lâu.

Lục Phóng không có bất cứ ý kiến nào, toàn bộ quá trình nghe lời một cái máy, trên mặt là nụ cứng ngắc.

Sau khi đám cưới kết thúc, tôi nhạo cậu ấy có phải rất căng thẳng không. Cậu ấy lại nghiêm túc gật đầu: “Đúng , tôi rất căng thẳng, sợ đây chỉ là là một giấc mơ, sợ rằng chị sẽ bỏ trốn giữa chừng.”

Lục Phóng kéo tôi, đặt lên mặt : “Chị xem , mức mặt tôi cứng đờ luôn rồi.”

Tôi cũng nhận được bàn cậu ấy ấm nóng, hơi ẩm ướt, mắt tôi nóng lên, xoa xoa mặt cậu ấy: “Cậu ngốc à?”

Lục Phóng ngoan ngoãn tôi, để mặc tôi tác quái trên mặt , tôi mà mềm , một nụ nhẹ nhàng rơi vào nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt cậu ấy: “Yên tâm , tôi rất thích cậu, không có chạy trốn đâu.”

Lục Phóng ngồi trên giường, ôm lấy eo tôi, kéo tôi ngồi lên đùi , đôi mắt hoa đào ngấn nước, chăm chú tôi: “Chị à, tôi rất thích chị, chị làm tôi đau biết bao nhiêu.”

Giống mê hoặc, tôi ghé sát vào lên môi Lục Phóng.

Tối hôm đó, Lục Phóng muốn đòi lại toàn bộ số nợ mấy ngày trước, một đống hỗn độn. Tôi luôn có nghe Lục Phóng nói những điều khiến tôi đỏ mặt tía tai.

Không đợi được câu trả lời của tôi, động tác của Lục Phóng càng lúc càng quá đáng. Tôi tức giận đánh cậu ấy: “Câm miệng!”

Lục Phóng khẽ một tiếng: “Được rồi không nói nữa, phải chuyên tâm để chị thoải mái, chị đừng nóng.”

“Lục Phóng!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương