Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Tất cả mọi người đều sững sờ, theo bản năng nhìn về phía Đoạn Hoài Xuyên.

Đoạn Hoài Xuyên khựng người, ánh mắt nhìn tôi trở nên sâu xa, rồi cười khẩy: “Vừa hay, tối nay có nhiều người tới, cậu ưng ai thì tớ sẽ làm mối cho.”

“Để tớ đỡ phải ngày nào cũng phải giải thích với từng người một trong đám bạn của tớ, phiền phức lắm.”

Tôi nhìn Đoạn Hoài Xuyên rồi cười nhẹ, sau đó ánh mắt chuyển sang Cố Tri Dã đang cúi đầu nghịch điện thoại ngồi cạnh anh ta.

Đoạn Hoài Xuyên liếc mắt theo ánh nhìn của tôi, cũng đoán ra tôi nói thật.

“Giang Niệm, cậu nói thật à?”

Ai chẳng biết cái vòng bạn bè của Đoạn Hoài Xuyên toàn là dạng người gì chứ, tôi chỉ cười mà không trả lời anh ta.

Bầu không khí trong phòng riêng trở nên gượng gạo, Cố Tri Dã đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi một cái.

“Tôi đi trước đây, ở nhà có việc.”

“Ối dào, Cố thiếu bây giờ còn có giờ giới nghiêm à, không khéo lại giấu ai đó trong nhà rồi.”

Những người khác cũng hùa vào khuấy động không khí: “Đúng thế đúng thế, bọn tôi đây ai mà chẳng là dân chơi, toàn là mấy tên đào hoa thối cả.”

Chuyện này xem như đã qua, họ lại tiếp tục uống rượu.

Cố Tri Dã đi ngang qua tôi thì dừng lại một chút: “Đi thôi, tôi đưa cô về, lát nữa cậu ta còn đi tăng hai.”

Tôi đứng dậy, giơ ly rượu trong tay lên: “Tôi cũng xin phép đi trước, mọi người cứ chơi vui vẻ.”

Không một chút do dự, tôi của trước đây đáng lẽ sẽ phải ở lại với Đoạn Hoài Xuyên đến cuối cùng.

Nhưng hôm nay, tôi sẽ không làm vậy nữa.

2

Chuyện tôi nhìn thấy các dòng bình luận bắt đầu từ tuần trước, cũng là lúc tôi đăng ảnh Đoạn Hoài Xuyên lên vòng bạn bè của mình.

Khi đó rất nhiều người nhắn tin riêng hỏi tôi có phải thật sự đã ở bên anh ta rồi hay không.

Những bạn bè thân thiết vẫn luôn hiểu rõ tình cảm của tôi thì chúc mừng tôi cuối cùng đã được như ý nguyện, thu phục thành công tên tra nam này.

Còn những chàng trai thường xuyên gửi tin nhắn quấy rối tôi thì cũng ngừng nhắn tin.

Đúng lúc tôi đang phấn khích chuẩn bị đi tỏ tình thì một chuỗi dài dòng bình luận hiện ra trên không trung.

Nhờ các dòng bình luận tôi mới biết rằng tôi là nữ chính trong một cuốn truyện ngược, sự tồn tại của tôi chỉ để làm nền cho việc nam chính đẹp trai và nổi tiếng đến nhường nào.

Trong cuốn truyện ngược này, tôi cứ bám lấy Đoạn Hoài Xuyên mà tỏ tình, dù bị anh ta từ chối vô số lần vẫn kiên trì.

Đoạn Hoài Xuyên mắng tôi là đồ điên, nói tôi nhập vai quá sâu.

Nhưng anh ta lại mượn rượu để ngủ với tôi, sau này tôi mẹ quý nhờ con mà gả cho anh ta.

Nhưng thứ tôi nhận được lại là một gia đình lạnh lẽo, còn bên cạnh anh ta thì không thiếu ong bướm.

Khi tôi mang bụng bầu lái xe đi đánh ghen thì gặp tai nạn trên đường, lúc này anh ta đang vui vẻ bên tình mới.

Cuối cùng vẫn là Cố Tri Dã lo liệu hậu sự cho tôi, còn đánh cho Đoạn Hoài Xuyên một trận tơi bời.

Dù mấy dòng chữ đó nói rất chân thực nhưng tôi vẫn không dám tin.

Nhưng tối nay, khi nghe những lời Đoạn Hoài Xuyên nói giống y như những gì tôi đã thấy, tôi đã nghe theo những lời cảnh báo đó.

3

Tôi đi theo sau Cố Tri Dã, đêm thu luôn có chút se lạnh.

Để thu hút ánh nhìn của Đoạn Hoài Xuyên, mỗi lần ra ngoài tôi đều ăn mặc theo sở thích của anh ta.

Một chiếc váy hở lưng bó sát khoe dáng, chỉ vừa đủ che hết vòng ba.

Cùng lúc đó, một cô gái mặc đồ gần giống tôi lướt qua tôi.

Đây chắc là Chu Chu mà Đoạn Hoài Xuyên nhắc tới.

Tôi và cô ta nhìn nhau, hoàn toàn không chú ý đến Cố Tri Dã đột nhiên dừng lại ở phía trước, thế là tôi đ.â.m sầm vào lòng anh.

“Xin, xin lỗi, tôi không chú ý.”

“Ừm.”

Cố Tri Dã đáp lại rất lạnh nhạt, nhưng anh lại khoác áo khoác ngoài lên người tôi.

[Aaaaaa! Cặp này đỉnh quá! Nam phụ chắc sướng rơn trong lòng rồi!]

[Chứ sao nữa, tối nay anh ấy về là có thể ngửi mùi nữ chính mà đi ngủ rồi!]

Tôi đỏ bừng mặt, mấy dòng bình luận này toàn nói linh tinh gì đâu không.

“Trời lạnh, nếu cô không ngại thì cứ mặc tạm.”

“Nếu ngại thì tôi vào trong lấy áo của Đoạn Hoài Xuyên.”

[Hahahaha, đồ đàn ông cún con, ngoài miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, nếu nữ chính thật sự nói là ngại thì chắc lát nữa chắc anh ấy lén lút khóc thầm mất.]

Tôi lắc đầu: “Không ngại.”

Ngay sau đó, điện thoại trong tay tôi rung lên.

Là tin nhắn từ Đoạn Hoài Xuyên.

[Giang Niệm, cậu đi với Cố Tri Dã ra ngoài, không lẽ cậu thật sự nghĩ cậu ta có thể để mắt đến cậu sao?]

[Tớ không có ý gì khác, tớ chỉ sợ cậu ngây thơ quá mà bị lừa thôi.]

Tôi không trả lời anh ta, dù sao lần trò chuyện gần nhất của chúng tôi vẫn dừng lại ở việc tôi hỏi anh ta có thể đến đón tôi không.

Đáp lại tôi chỉ là sự im lặng, chính hôm đó anh ta lại đăng ảnh đi bar với những người khác lên vòng bạn bè.

Tôi cất điện thoại đi, ngẩng đầu mỉm cười với Cố Tri Dã: “Đi thôi, Cố thiếu không phải nói muốn đưa tôi về sao?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương