Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VhaNW5w2a

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

10

Đây là lần đầu tiên tôi và Cố Tri Dã gặp nhau trong một dịp trang trọng như thế này, sáng nay tôi còn lo sẽ lúng túng, nhưng anh không hề do dự, nắm lấy tay tôi.

Giọng nói cũng dịu dàng hơn bình thường mấy phần, nếu không phải đêm hôm đó đã thấy một khía cạnh khác của anh, tôi thực sự không dám tin người trước mặt lại là Cố Tri Dã.

Dù sao thì thường ngày anh luôn tỏ ra vẻ lạnh lùng khó gần.

“Đi thôi, anh đưa em ra tiền sảnh, khách mời đã đến đầy đủ rồi.”

“Đoạn Hoài Xuyên cũng ở đó sao?”

Thấy tôi hỏi vậy, ánh mắt Cố Tri Dã lạnh đi: “Giang Niệm, em là muốn cậu ta ở đó hay là muốn cậu ta không biết chuyện này?”

[Ối giời, nữ chính đang lợi dụng nam phụ sao?]

[Đừng ngốc nghếch nữa được không? Nam chính hoàn toàn không quan tâm đến cô đâu.]

[Xong rồi xong rồi, cảm giác nam phụ sẽ bị hắc hóa mất!]

Bị Cố Tri Dã hiểu lầm, tôi đành giải thích với anh: “Anh ta có ở đó hay không cũng không liên quan đến em, em chỉ muốn nhìn thấy cái vẻ tự cho là đúng của anh ta thôi.”

“Em đã nói sẽ chịu trách nhiệm với anh thì sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.”

Sắc mặt Cố Tri Dã lúc này mới giãn ra nhiều, anh gật đầu: “Anh biết rồi, vừa nãy đã cho người mời cậu ta ra ngoài rồi.”

“Quan hệ của hai người không phải rất tốt sao?”

Cố Tri Dã khựng lại một chút, như thể nhớ ra điều gì đó, rồi lắc đầu: “Không thân.”

11

Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, tôi vẫn không thấy bóng dáng Đoạn Hoài Xuyên đâu, nhưng lúc ra về lại thoáng nhìn thấy anh ta ở cửa.

Anh ta không biết đã đợi tôi bao lâu, khi thấy tôi thì mặt đầy tức giận.

“Giang Niệm! Cậu có phải đã tằng tịu với Cố Tri Dã rồi không!”

Tôi lạnh mặt: “Liên quan gì đến cậu?”

Anh ta bị tôi chọc cho tức đến bật cười: “Liên quan gì đến tớ? Cậu quên tớ là bạn trai cậu rồi sao?”

Tôi liếc mắt coi thường: “Bạn trai? Đoạn Hoài Xuyên, tôi chỉ đăng ảnh cậu để tránh vận đào hoa thối thôi, cậu làm gì mà nghiêm trọng quá vậy.”

“Hay là cậu nhập vai quá sâu, tưởng mình thật sự là nam chính rồi?”

[Đã quá! Nữ chính cuối cùng cũng tỉnh ngộ rồi!]

[Cứ thế này mà phát triển thì tốt quá! Vả mặt tra nam nam chính, rồi cùng yêu đương ngọt ngào cùng nam phụ!]

Sắc mặt Đoạn Hoài Xuyên có chút không tự nhiên, nhưng giây tiếp theo, anh ta kéo tôi lại: “Bây giờ cậu đi xin lỗi Chu Chu với tớ!”

“???”

Tôi nhìn anh ta như nhìn một thằng ngốc, chắc anh ta uống nhầm thuốc rồi.

Đoạn Hoài Xuyên thấy tôi không nhúc nhích, lửa giận trong lòng càng bùng lên mấy phần: “Tớ không biết cậu tằng tịu với Cố Tri Dã thế nào, nhưng cậu đừng có mà đắc ý quá trớn, loại người như cậu, Cố Tri Dã không thèm để mắt tới đâu!”

“Hôm nay cậu làm Chu Chu mất mặt, làm tổn thương lòng tự trọng của cô ấy, bây giờ cô ấy đang khóc rất nhiều, cậu mau đi xin lỗi cô ấy với tớ!”

Tôi hất tay Đoạn Hoài Xuyên ra, cơn giận cũng không kém gì anh ta, trực tiếp giáng cho anh ta một bạt tai.

Cái cô Chu Chu đó là người mà Đoạn Hoài Xuyên thường xuyên nhắc đến với tôi, gia cảnh cô ta không tốt, nhưng may mắn là cô ta rất nỗ lực vươn lên, năm nay tốn bao công sức mới thi đậu được một vị trí nhỏ.

Rất nhiều mối quan hệ đều là dựa vào Đoạn Hoài Xuyên giới thiệu và kết nối cho cô ta.

“Giang Niệm! Cậu còn muốn làm loạn đến bao giờ!”

Đoạn Hoài Xuyên bị tôi chọc giận, giơ tay định đánh tôi, tôi vừa kinh ngạc vừa không kịp phản ứng, chỉ là không ngờ có ngày anh ta sẽ ra tay với tôi.

Tôi nhắm chặt mắt, nhưng mãi không đợi được cái tát của anh ta, khi tôi mở mắt ra thì đã thấy Cố Tri Dã đứng chắn trước mặt tôi, nắm chặt cổ tay Đoạn Hoài Xuyên.

“Đoạn Hoài Xuyên, ra tay với cả phụ nữ, cậu có còn là đàn ông không?!”

Đoạn Hoài Xuyên hất tay Cố Tri Dã ra, trừng mắt nhìn tôi và Cố Tri Dã, sau đó cười khẩy: “Giang Niệm, cậu hay lắm.”

“Cậu thật sự cho rằng bám được vào Cố Tri Dã thì cậu ta sẽ cho cậu danh phận sao!”

12

Vài ngày sau, mấy người trong giới lại tụ tập.

Lần này là do Đoạn Hoài Xuyên mời, anh ta nói sẽ đính hôn với Chu Chu nên mời mọi người đến để ăn mừng.

Giữa mấy người trẻ tuổi, không có mấy ai biết chuyện của tôi và Cố Tri Dã, đó là do tôi đã dặn dò trước, tôi không muốn làm ầm ĩ chuyện này khiến cho mọi người đều biết hết.

Cố Tri Dã tưởng tôi vẫn còn nể mặt Đoạn Hoài Xuyên, vì chuyện này mà chúng tôi thậm chí còn chiến tranh lạnh mấy ngày, nhưng cuối cùng tôi vẫn không cứng đầu bằng Cố Tri Dã, phải dỗ anh rất lâu, cuối cùng phải ở trên giường mới dỗ được anh vui vẻ trở lại.

Một cậu bạn thân thiết với Đoạn Hoài Xuyên vừa thấy chúng tôi vào cửa đã phát kẹo: “Đây là kẹo hỷ của anh Đoạn và Chu Chu.”

Tôi không nhận, hoàn toàn là vì thấy ghê tởm, còn Cố Tri Dã thì vui vẻ nhận lấy.

Mọi người tưởng tôi còn tình cảm với Đoạn Hoài Xuyên, thấy sắc mặt tôi không tốt liền không ép buộc nữa.

Ngay cả những người bạn thường ngày vẫn nói chuyện với tôi cũng đến chúc rượu để an ủi tôi, thậm chí cả cô bạn thân ở xa cũng xuất hiện trong phòng riêng hôm nay.

Cô ấy nghe nói chuyện giữa tôi và Đoạn Hoài Xuyên, giờ lại biết Đoạn Hoài Xuyên sắp đính hôn, vừa gặp tôi đã kéo tôi lại nói rất nhiều lời an ủi.

Nhưng tôi có thèm quan tâm đâu, Đoạn Hoài Xuyên muốn cưới ai thì cưới, chuyện này sớm đã không còn liên quan gì đến tôi rồi.

[Không hiểu sao nữ chính không nói thẳng ra, cảm giác như cô ấy đang treo lơ lửng nam phụ vậy.]

[Tôi thì không nghĩ thế, cảm giác như cô ấy đang ủ mưu chuẩn bị tung chiêu lớn để xử nam chính vậy.]

Đoạn Hoài Xuyên và Chu Chu quay lại, thấy tôi và Cố Tri Dã ngồi cùng nhau, anh ta lại trợn mắt nhìn tôi, tôi đương nhiên phớt lờ ánh mắt của anh ta.

Tối nay họ uống rất nhiều, cuối cùng Đoạn Hoài Xuyên uống quá chén đến mức lôi kéo tôi đòi tôi đưa anh ta về.

Chu Chu tiến lên đỡ anh ta nhưng bị anh ta hất tay ra, sau đó cũng tức giận bỏ đi.

Đoạn Hoài Xuyên vẫn kéo tôi: “Niệm Niệm, chúng ta về nhà nhé?”

“Tớ vừa xóa ảnh trên vòng bạn bè rồi, cậu đừng giận nữa nhé?”

Tôi hất anh ta ra, lấy khăn ướt lau tay, rồi kéo Đoạn Hoài Xuyên ra ngoài.

Tùy chỉnh
Danh sách chương