Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau buổi họp báo đầy kịch tính, cuộc sống của tôi thay đổi chóng mặt. Tin tức về đám cưới hụt của tôi và cuộc hôn nhân bất ngờ với Anh Khoa trở thành tâm điểm trên mọi mặt báo, mọi diễn đàn mạng xã hội. Từ một cô gái bình thường, tôi bỗng chốc trở thành nhân vật chính trong một câu chuyện tình tay ba đầy drama, thu hút sự chú ý của công chúng. Có người thương hại, có người chỉ trích, nhưng phần lớn đều tò mò về mối quan hệ giữa tôi và Anh Khoa. Đây chính là điều mà Anh Khoa muốn, hướng sự chú ý khỏi scandal và tạo ra một câu chuyện mới.
Tôi chuyển đến căn hộ penthouse của Anh Khoa. Cuộc sống chung của chúng tôi bắt đầu, nhưng không hề có sự lãng mạn hay tình cảm như những cặp đôi khác. Chúng tôi sống như hai người bạn cùng phòng, nhưng lại phải đóng vai một cặp vợ chồng hạnh phúc trước mặt người ngoài. Mỗi sáng, chúng tôi cùng nhau ăn sáng, trao đổi lịch trình công việc. Mỗi tối, chúng tôi cùng nhau dùng bữa, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu về những sự kiện trong ngày.
Anh Khoa là một người đàn ông kiệm lời, nhưng rất tinh tế và chu đáo. Anh luôn quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất, từ việc tôi ăn uống thế nào, ngủ có ngon không, đến việc tôi có cảm thấy thoải mái khi sống chung với anh hay không. Anh không bao giờ ép buộc tôi, luôn tôn trọng không gian riêng tư của tôi. Sự tôn trọng đó khiến tôi cảm thấy an toàn, một cảm giác mà tôi đã đánh mất từ lâu.
Chúng tôi bắt đầu xuất hiện cùng nhau trong các sự kiện xã giao, những bữa tiệc sang trọng, những buổi gặp gỡ đối tác. Anh Khoa luôn nắm tay tôi, giới thiệu tôi với vẻ tự hào. Anh luôn dành cho tôi những lời khen ngợi tinh tế, những cử chỉ ân cần, khiến mọi người xung quanh đều tin rằng chúng tôi là một cặp đôi hạnh phúc, yêu nhau say đắm. Tôi cũng học cách diễn xuất, học cách mỉm cười, học cách đối đáp khéo léo để phù hợp với vai trò mới của mình.
Lúc đầu, tôi cảm thấy rất áp lực và gượng gạo. Tôi sợ mình sẽ mắc lỗi, sợ mình sẽ làm hỏng kế hoạch của Anh Khoa. Nhưng dần dần, tôi bắt đầu thích nghi. Tôi nhận ra rằng, việc đóng vai một người phụ nữ quyền lực, tự tin lại khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi không còn là Lam Vy yếu đuối, đau khổ của ngày xưa nữa. Tôi là Lam Vy, người vợ sắp cưới của CEO Anh Khoa, một người phụ nữ có thể đối mặt với mọi thử thách.
Một buổi tối, khi chúng tôi đang dùng bữa, Anh Khoa bất ngờ nói: “Hợp đồng hôn nhân của chúng ta, anh muốn thảo luận kỹ hơn với em.” Tôi đặt đũa xuống, nhìn anh. Anh tiếp lời: “Anh muốn đảm bảo rằng em sẽ có được những gì em muốn. Và anh cũng muốn em hiểu rõ những gì anh cần.” Tôi gật đầu, chờ đợi. Tôi biết, đây là lúc chúng tôi phải đối mặt với những điều khoản, những ràng buộc của mối quan hệ này.
Anh Khoa đưa cho tôi một tập tài liệu. Đó là bản nháp của hợp đồng hôn nhân. Tôi lướt qua từng điều khoản, mắt tôi mở to vì ngạc nhiên. Anh Khoa không chỉ đề nghị một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa, mà còn đảm bảo cho tôi một cuộc sống đầy đủ, một sự nghiệp vững chắc. Anh đề nghị chuyển nhượng một phần cổ phần công ty cho tôi, đảm bảo cho tôi một vị trí quan trọng trong ban lãnh đạo. Anh còn cam kết sẽ giúp tôi phát triển năng lực, biến tôi thành một người phụ nữ độc lập và thành công.
Tôi nhìn anh, giọng tôi run rẩy: “Tại sao anh lại làm nhiều đến vậy? Đây đâu phải là một hợp đồng hôn nhân bình thường?” Anh Khoa nhấp một ngụm rượu, ánh mắt anh sâu thẳm. Anh nói: “Anh không muốn em cảm thấy mình đang bị lợi dụng. Anh muốn em biết rằng, đây là một sự hợp tác đôi bên cùng có lợi. Anh cần một người vợ như em, một người có thể cùng anh xây dựng một hình ảnh vững chắc, một người có thể cùng anh đối mặt với mọi thách thức. Và em, em cần một bệ phóng, một chỗ dựa để đứng dậy sau cú sốc vừa rồi.”
Anh tiếp lời: “Hơn nữa, anh cũng muốn giúp em thực hiện mong muốn của mình. Em muốn Minh Quân phải trả giá, đúng không?” Tôi gật đầu, siết chặt tay. Đó là điều duy nhất tôi khao khát lúc này. Anh Khoa nói: “Vậy thì, chúng ta sẽ cùng nhau làm việc đó. Anh sẽ giúp em, nhưng em cũng phải giúp anh. Chúng ta sẽ là một đội.” Lời nói của anh khiến tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi biết, tôi không còn đơn độc nữa. Tôi có Anh Khoa bên cạnh, một người đàn ông đáng tin cậy và đầy quyền lực.
Tôi đọc kỹ từng điều khoản trong hợp đồng. Mọi thứ đều rõ ràng, minh bạch, không có bất kỳ sự mập mờ nào. Hợp đồng quy định rõ ràng về quyền lợi và nghĩa vụ của cả hai bên, về thời hạn hôn nhân, về việc phân chia tài sản nếu ly hôn. Nó thậm chí còn có điều khoản về việc nếu một trong hai bên tìm được tình yêu đích thực, hợp đồng có thể được chấm dứt mà không có bất kỳ ràng buộc nào. Anh Khoa đã nghĩ đến mọi thứ.
Tôi ngẩng đầu nhìn anh, một câu hỏi bất ngờ bật ra khỏi miệng tôi: “Anh Khoa, tại sao anh lại thiếu một người vợ đến mức phải làm hợp đồng hôn nhân?” Anh Khoa nhìn tôi, ánh mắt anh thoáng qua một chút buồn bã, một nỗi buồn mà tôi chưa từng thấy ở anh. Anh nói, giọng anh trầm hơn một chút: “Gia đình anh, đặc biệt là bố anh, đang gây áp lực rất lớn. Ông ấy muốn anh lập gia đình, muốn anh có con để nối dõi tông đường. Anh không có thời gian để tìm kiếm tình yêu, cũng không muốn bị ràng buộc bởi những mối quan hệ tình cảm phức tạp. Hợp đồng hôn nhân là giải pháp tốt nhất cho cả hai bên.”
Tôi hiểu. Anh Khoa cũng có những gánh nặng của riêng mình, những áp lực từ gia đình và xã hội. Anh cũng đang tìm kiếm một lối thoát, một giải pháp cho cuộc sống của mình. Có lẽ, chúng tôi không khác nhau là mấy. Cả hai đều đang cố gắng thoát khỏi những gò bó, những ràng buộc của cuộc đời. Tôi cầm bút, ký vào bản hợp đồng. Chữ ký của tôi dứt khoát, không chút do dự. Tôi biết, đây là khởi đầu cho một chương mới trong cuộc đời tôi, một chương đầy hứa hẹn và cũng đầy thử thách.
Kể từ ngày đó, chúng tôi không chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, mà còn là những người bạn, những đối tác thực sự. Chúng tôi cùng nhau làm việc, cùng nhau lên kế hoạch, cùng nhau đối mặt với những khó khăn. Anh Khoa dạy tôi rất nhiều điều về kinh doanh, về cách đối nhân xử thế trong giới thượng lưu. Anh giúp tôi phát triển năng lực, biến tôi thành một người phụ nữ tự tin, bản lĩnh. Tôi cảm thấy mình đang trưởng thành từng ngày, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Trong khi đó, Minh Quân và Linh San vẫn đang phải đối mặt với làn sóng chỉ trích từ dư luận. Gia đình Minh Quân đã cắt mọi nguồn viện trợ tài chính cho anh ta, buộc anh ta phải tự lực cánh sinh. Linh San, dù có được tình yêu của Minh Quân, nhưng lại mất đi sự nghiệp, mất đi danh tiếng. Cô ta bị công ty cũ sa thải, các hợp đồng quảng cáo bị hủy bỏ. Cuộc sống của họ không hề dễ dàng như họ tưởng.
Một ngày nọ, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ. Giọng mẹ vẫn còn chút lo lắng, nhưng đã bình tĩnh hơn nhiều. Mẹ nói: “Vy ơi, con ổn không? Mẹ thấy con trên tivi nhiều quá. Con và Anh Khoa… có thật sự hạnh phúc không?” Tôi mỉm cười. Mẹ tôi vẫn luôn lo lắng cho tôi, dù tôi đã lớn. Tôi nói: “Con ổn mẹ. Con rất hạnh phúc. Anh Khoa rất tốt với con.” Tôi biết, đó là một lời nói dối, nhưng đó là lời nói dối cần thiết để mẹ tôi yên tâm. Tôi không muốn mẹ phải lo lắng thêm nữa.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn thành phố về đêm. Ánh đèn lấp lánh như những vì sao trên mặt đất. Tôi nghĩ về Minh Quân, về Linh San. Tôi biết, họ đang phải đối mặt với rất nhiều khó khăn. Nhưng tôi không cảm thấy hả hê, cũng không cảm thấy thương hại. Tôi chỉ cảm thấy bình yên. Tôi đã vượt qua được nỗi đau, đã tìm thấy một con đường mới cho riêng mình. Tôi đã bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống mà tôi tự mình lựa chọn.
Ngày hôm sau, tôi cùng Anh Khoa đến tham dự một buổi tiệc từ thiện lớn. Đây là lần đầu tiên tôi xuất hiện trước công chúng với tư cách là vợ sắp cưới của Anh Khoa trong một sự kiện quan trọng như vậy. Tôi mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc bích, tóc búi cao, trang điểm nhẹ nhàng. Tôi cảm thấy tự tin và thoải mái hơn bao giờ hết. Anh Khoa khoác tay tôi, chúng tôi cùng nhau bước vào khán phòng.
Khi chúng tôi vừa bước vào, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía chúng tôi. Tiếng xì xào, bàn tán vang lên khắp nơi. Tôi nhìn thấy Minh Quân và Linh San đang đứng ở một góc khuất. Khuôn mặt họ tái nhợt, ánh mắt họ lộ rõ vẻ tức giận và ghen tị. Linh San nhìn tôi, ánh mắt cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Minh Quân nhìn tôi, ánh mắt anh ta phức tạp, vừa có sự hối hận, vừa có sự tức giận.
Tôi ngẩng cao đầu, mỉm cười tự tin. Tôi không còn là Lam Vy yếu đuối, đau khổ của ngày hôm qua nữa. Tôi là Lam Vy, người vợ sắp cưới của CEO Anh Khoa, một người phụ nữ mạnh mẽ và bản lĩnh. Tôi bước đến gần Minh Quân và Linh San, ánh mắt tôi đầy kiên quyết. Tôi nói, giọng tôi rõ ràng, dứt khoát: “Chào Minh Quân, Linh San. Lâu rồi không gặp.” Câu nói của tôi như một gáo nước lạnh tạt vào mặt họ. Cả hai đều cứng người, không nói nên lời.