Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Dạo gần đây mấy lần mắt đều đâu vào đâu, mẹ tôi thì gần như phát điên vì lo.

Hiếm hoi lắm mới có đối tượng tử tế: du học về nước, làm việc công ty lớn, cao mét tám, nho nhã lịch thiệp, nói cũng tôn trọng phụ nữ, không hề có kiểu tư duy gia trưởng.

Tôi bắt đầu hứng thú, không khỏi nói lâu hơn chút.

Giữa chừng, đối phương vào nhà vệ sinh. Tôi cúi đầu nghịch điện thoại thì có cảm giác có người ngồi xuống đối diện. Định mở miệng, tôi lại sững lại.

Người đang ngồi trước tôi… không ai khác ngoài Lộ Ngạn.

Anh cao gần mét chín, chiếc ghế sofa vốn vừa vặn người mắt thì giờ có vẻ chật chội. Đôi chân dài không đặt đâu, đành tựa ngửa ra lưng ghế.

Lộ Ngạn nghịch nghịch chiếc chìa khóa xe Volkswagen mà người mắt để lại trên bàn, nhếch cười khẩy:

“Chia tay tôi , là để về mắt mấy cái loại hàng ?”

Nụ cười trên tôi dần tan biến:

“Không phải anh bảo bận diễn cùng ban nhạc ? còn chưa ?”

“Lịch diễn thay đổi. Cô nghĩ tôi thích cái chốn c.h.ế.t tiệt chắc?”

Tôi nghiêm : “Tôi mong anh tôn trọng đối tượng mắt của tôi. Anh tốt. Làm ơn rời khỏi đây , đừng làm phiền tôi nữa.”

Sắc Lộ Ngạn đột ngột sầm xuống, nụ cười nơi khóe cũng biến mất.

Khi người mắt lại, nhìn cảnh thì bối rối:

“Xin hỏi… anh là?”

Lộ Ngạn buồn liếc nhìn, trầm thấp đầy đe dọa:

“Tôi là bạn trai cô . Biến ngay cho khuất mắt.”

Tôi cuống quýt: “Không phải! Anh không phải, tôi—”

Lộ Ngạn đã đứng bật dậy, túm lấy cổ tay tôi:

? Phải hôn tại chỗ thì cậu mới tin chắc ?”

Tôi giãy ra khỏi tay anh, thì người mắt đã tức giận rời .

Tôi nổi đóa: “Lộ Ngạn, anh có vấn đề ? ta đã chia tay !”

Lộ Ngạn ngả người lên sofa, nụ cười nơi đáng ghét mức muốn đ.ấ.m cú:

“Đó là cô nói chia tay, tôi chưa đồng ý mà.”

“Yêu đương chứ có phải kết hôn đâu mà phải đồng thuận đôi ? Hồi trước chính miệng anh nói đấy thôi, còn thề sẽ không bao giờ lại nữa!”

“Thì giờ tôi đổi ý ,” Lộ Ngạn nói cứ như chọn món ăn, có lấy chút xíu áy náy. “Tôi chăm sóc người khác, cạnh dễ . Tôi không muốn chia tay nữa.”

Người ta cạn lời mức chỉ cười, tôi kéo nhếch :

tôi anh thì khó .”

“Thời gian đẹp nhất của tôi đều để cô xài miễn phí , cô còn khó ?”

Anh cao , khiến những người xung quanh bắt đầu ngoái nhìn. Tôi chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, bèn lao tới bịt miệng anh:

“Im !”

Lộ Ngạn túm lấy tay tôi, khóe cong lên thành nụ cười nguy hiểm:

“Sau khi chia tay tôi, cô có gặp được người nào tử tế hơn không? Trong lòng cô cũng rõ, tôi chính là người tốt nhất cô từng có đấy.”

“Còn nữa, giường chiếu của ta hợp . So mấy thứ hàng đó, không bằng ta…”

Anh chưa kịp nói hết thì bị cánh tay kéo tôi ra khỏi anh ta.

Tôi ngẩng lên—Cố Thịnh vẫn mặc bộ vest đen công ty, chân mày chau chặt.

“Không phải nói mắt ? lại có người động tay động chân thế ? Là hắn đang quấy rối cô ?”

Tôi hoàn toàn sững sờ.

Kế hoạch ban đầu là khiến Cố Thịnh ghen, nãy giờ không anh , lại đột nhiên Lộ Ngạn xuất hiện.

Và đúng lúc Lộ Ngạn nổi điên… thì Cố Thịnh lại bước vào!

“Tôi là bạn trai cô , anh là ai mà xen vào người khác?” Lộ Ngạn khó đứng dậy. Hai người đàn ông cao lớn giằng co nhìn .

“Tôi là cấp trên của Chu Niệm.” Cố Thịnh điềm tĩnh đáp.

“Cô có bạn trai hay không cần báo cáo anh đâu.” Lộ Ngạn đầu nhìn tôi, cười nhạt.

, trách chia tay dứt khoát thế. Đây là người mới cô vừa nhắm được hả?”

“Chu Niệm, anh ta có cô đê tiện thế nào không? Cô định dùng chiêu tôi để đối phó anh ta đấy ?”

Dù tôi luôn cố giữ bình tĩnh, lúc cũng tức phát run, đang định phản pháo thì Cố Thịnh mở miệng:

“Thì ra là người bị đá. Nếu Chu Niệm đã chủ động chia tay thì chứng tỏ cô không còn thích anh nữa, đeo bám cũng vô ích.”

Sắc Lộ Ngạn đen như đáy nồi.

Cố Thịnh nhìn tôi: “Thời gian nghỉ của cô hết , còn cuộc họp đang chờ. thôi.”

Tôi buồn suy nghĩ, chỉ cau mày nhìn Lộ Ngạn:

“Tôi không anh lại phát bệnh như vậy. Bao năm , tôi thiếu nợ gì anh chứ? cũng là tự nguyện, tôi chưa từng ép buộc gì anh cả.”

“Tôi vẫn nói câu cũ, mong ta chia tay trong hòa bình. Về sau… xin anh đừng làm phiền tôi nữa.”

Lộ Ngạn còn định nói gì đó, nghe xong ánh mắt u tối, rốt cuộc cũng không lên tiếng nữa.

Tôi bị Cố Thịnh kéo .

“Anh ta thật sự là bạn trai cũ của em?” Ngồi trong xe, Cố Thịnh tì hai tay lên vô-lăng, nặng nề.

“Không phải nói còn họp ?”

“Anh hỏi thật đấy. Anh ta là người yêu cũ của em ?”

“Phải.” Tôi vò , cười gượng. “ em ba năm. Em từng yêu anh ta. anh ta hết lần lần khác phản bội, em không nổi nữa.”

“Lần về quê vừa cũng là vì chia tay anh ta. Em tổn thương quá sâu. Những ngày qua anh…”

Tôi liếc nhìn biểu cảm của Cố Thịnh, chùng xuống.

“Em đang tốt dần lên… ai ngờ anh ta lại về quấy rầy em.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương