Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
14
Khi xuất hiện, tôi đang lau mặt cho Trình Dực.
Anh vẫn đến để hỏi tôi, cho anh thêm cơ hội .
“Nếu cậu cả đời , em định cứ ở cậu như vậy cả đời à?”
Tôi ngẩng đầu, đưa tay vuốt nhẹ hàng mày Trình Dực, khẽ cười:
“ , lẽ… tôi kiếp này thôi.”
Lời Lục Khinh như vang vọng ngay tai:
“Số phận các đều được viết sẵn, dù làm bao nhiêu , đi theo con đường định. Dù kiếp này, hai đủ mắn để , thì sao? Vận đủ để các ngộ, nhưng đủ để các ở .”
“Cậu nghĩ xem, cần phải mắn đến cỡ nào, mới vừa , vừa lúc ?”
Đúng vậy…
Phải mắn đến nhường nào, chúng tôi mới ?
Những kiếp luân hồi sau này, chẳng qua sự lặp con đường nữ phụ được định sẵn mà thôi.
Nhưng… tất cả còn quan trọng .
cần bây giờ tôi ở anh đủ rồi.
“Tống Nguyệt, trong ba năm đó… em thật sự hề chút thích anh sao?”
“ , thích anh chưa tôi. cô gái tên Tống Nguyệt ý thức kia.
Hơn , cô vì anh mà từ bỏ ước mơ mình. Còn anh thì sao?”
Tôi nhìn thẳng vào anh , chữ lời:
“Anh … buông bỏ cô .”
Tôi nghĩ,
Tống Nguyệt — , c.h.ế.t trong bồn tắm sau tự rạch cổ tay .
Mà thật sự, c.h.ế.t trong vụ tai nạn xe năm đó rồi.
Từ sau hôm đó, anh chưa xuất hiện trước mặt tôi , mãi cho đến hôm tôi đi mua nhẫn, từ xa nhìn thấy anh mối tình đầu đang chọn nhẫn, gương mặt tràn đầy thương và hạnh phúc.
Cuối anh vẫn chọn cách buông bỏ chính mình.